Ngô Bình thờ ơ nói: “Không cần, tôi tự đi. Chuyện này là mẫu thuẫn giữa tôi và Hận Thiên Cốc, chứ không còn liên quan đến Thanh Châu nữa. Nhưng vẫn nhờ Kim Bằng, phiền anh dẫn đường cho tôi”.
Sư tổ Quảng Tuệ: “Cậu Lý, chuyện này cậu cứ tự quyết, tôi sẽ không xen vào”.
Nghe thấy thế, Kim Bằng lập tức đi trước dẫn đường ngay, không lâu sau bọn họ đã đến một thế giới có tên là Hận Thiên Cốc. Thế giới này được các vì sao bao quanh, chúng cũng hình thành một đại trận tuyệt thế.
Kim Bằng đứng trên một vì sao rồi nói: “Tiên sinh, đây là đại lục Tinh Vân. Trên đại lục này có ba thế lực lớn nhất, Hận Thiên Cốc chính là một trong số đó. Hận Thiên Cốc dó Hận Thiên Đạo Nhân tạo nên, về sau ông ấy đã trở thành một cường giả kỷ nguyện như sư tôn của tôi. Con cháu của Hận Thiên Đạo Nhân đã kế thừa Hận Thiên Cốc và phát triển nó lớn mạnh như ngày hôm nay. Đến giờ, đã có rất nhiều đệ tử thiên tài ở đây, trưởng lão các cấp cũng trên 3000 người, đúng là cao thủ như mây. Cửu sư muội tên thật là Lam Phượng Âm, là con cháu đời thứ chín của Hận Thiên đạo Nhân”.
Ngô Bình: “Thanh Nghiên không thù không oán với cô ta, mà cô ta dám bắt Thanh Nghiên đi, đúng là phách lối!”
Kim Bằng: “Ngoài mặt thì Cửu sư muội gia nhập Thanh Châu, nhưng hầu hết thời gian đều tu hành ở Hận Thiên Cốc, vì truyền thừa ở đây cũng không kém gì sư tôn. Lý do chính là vì Thập Cửu sư đệ, Thập Cửu sư đệ vô cùng anh tuấn, tư chất phi phàm, vì thế có rất nhiều sư muội đem lòng thương nhớ, trong đó có cả Cửu sư muội. Nhưng Thập Cử sư đệ lại chỉ thích Thanh Nghiên sư muội, cho nên Cửu sư muội mới kiếm chuyện với Thanh Nghiên”.
Ngô Bình cau mày: “Thanh Nghiên là người phụ nữ của tôi, Thập Cửu sư đệ của anh giỏi đấy!”
Kim Bằng: “Thập Cửu sư đệ có thiên bẩm rất tốt nên cực kỳ kiêu ngạo, tuy đã biết Thanh Nghiên sư muội có chồng rồi, nhưng vẫn không từ bỏ ý định. Haizz, đúng là khiến người ta đau đầu!”
Ngô Bình liếc nhìn rồi lách người một cái, hoá thành một tia sáng rồi chui vào đại lục Tinh Vân. Đại trận kia không thể ngăn được bước chân anh, tia sáng do anh hoá thành đã đáp xuống một vùng hoang vắng của đại lục.
Đến đây rồi, Ngô Bình mới phát hiện ngoài linh khí ra thì ở đây còn có rất nhiều sức mạnh sao trời, bảo sao mà lại lấy tên là đại lục Tinh Vân.
Đồng thời anh cũng hiểu đại trận do các vì sao kết thành ở bên ngoài thật ra là lấy sức mạnh vì sao trong thời không thần bí này. Các sức mạnh sao trời được luyện hoá xong thì rơi xuống đại lục và hình thành một kiểu linh khí.
Anh vừa đáp xuống đã cảm thấy sức mạnh sao trời ở đây rất được, sau một hồi cảm nhận kỹ hơn, Ngô Bình mới thấy sức mạnh sao trời này chính là các mảnh vỡ sức mạnh do nhiều lần kỷ nguyên sụp đổ hình thành. Cuối cùng, các mảnh vỡ ấy đã hoá thành hằng tinh, sức mạnh mà chúng tạo ra thật ra là sức mạnh của các kỷ nguyên khác nhau.
Loáng cái, Ngô Bình đã cảm nhận được mấy chục loại sức mạnh của các kỷ nguyên khác nhau, chúng không thua gì sức mạnh Xích Minh mà anh từng hấp thu.
Trước kia, Ngô Bình tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh, tầng thứ 17 của công pháp này có tên là Thần Hoàn, vòng thần càng nhiều thì thực lực càng mạnh. Bây giờ, anh đã là Chân Hoàng nên có thể dễ dàng hấp thu được các sức mạnh này.
Ngô Bình hít vào một cái, 12 sức mạnh mà anh cho là khá mạnh đã tập hợp. Ngay sau đó có một vòng xoáy sức mạnh hình thành trên đỉnh đầu anh, sức mạnh sao trời của cả đại lục đều bị cuốn lấy, sau đó liên tục tiến vào cơ thể Ngô Bình.
Mười lăm phút sau, anh đã hấp thu đủ sức mạnh sao trời và tích được thêm 12 vòng thần trong cơ thể. Nhưng trước đó, anh đã lấy được 800 vòng thần nhờ Lý Thiên Ngoại nên giờ có thêm 12 cái cũng không cảm nhận được sự thay đổi gì.