Tin tức được truyền đi như gió, khiến cho toàn bộ Chí Tôn Kiếm Đường đều nổ tung. Chỗ thí luyện, đã có trước khi Chí Tôn Kiếm Đường xuất hiện, nhưng chưa bao giờ có người trở thành người được chọn. Nhưng bây giờ, chủ nhân vương tọa, Ngô Bình, đã trở thành vị người được chọn đầu tiên từ trước đến nay!
Chuyện này đã làm chấn động toàn bộ tiên giới Vạn Kiếm, Ngô Bình còn chưa trở lại Tử Long Phong, Tư Thanh Sơn đã chờ cậu ở nửa đường.
“Chúc mừng công tử đã trở thành người được chọn!”, Tư Thanh Sơn cười nói, mà ở phía sau anh, có hai người tu sĩ, khí tức vô cùng cường đại.
Tư Thanh Sơn lập tức giới thiệu, nói: “Ngô công tử, hai vị này chính là thành viên quan trọng của Vô Lượng Kiếm Cung, Kiếm Tôn Tả Căn Sinh và Kiếm Tôn Liễu Trường Uy, bọn họ chính là đệ tử thân truyền của lão tổ”.
Kiếm Tôn, có nghĩa là tu vi đã đến Đạo Cảnh. Nói đến, Ngô Bình cũng là truyền nhân của Kiếm Tôn Vô Lượng, cậu lập tức ôm quyền, nói: “Tham kiến hai vị sư huynh”.
Nếu là đệ tử tinh anh bình thường, hai người Tả, Liễu đương nhiên sẽ không quan tâm đến, càng đừng nói đến là xem như sư huynh đệ. Nhưng Ngô Bình thì khác, đệ nhất kiếm bảng, chủ của vương tọa, người được chọn, thân phận này chất chồng lên, cho dù có là Kiếm Tôn cũng phải bị lưu mờ!
Tả Căn Sinh cười nói: “Ngô sư đệ, bọn tôi đã biết tên của cậu từ sớm, nhưng vẫn chưa có cơ hội gặp mặt. Bây giờ sư đệ có rảnh không, chúng ta đi Vô Lượng Kiếm Cung đi, các sư huynh đều muốn gặp sư đệ”.
“Được”. Cậu gật đầu đáp ứng.
Vô Lượng Kiếm Cung mà lần này Ngô Bình đi khác hẳn với lần trước. Lần trước cậu đánh vỡ cấm chế đi vào trong cung, cho nên đã đi vào một tầng không gian khác, nơi đó có truyền thừa của Kiếm Tôn Vô Lượng và tài nguyên để lại cho cậu.
Vô Lượng Kiếm Cung, có tám vị Kiếm Tôn ở đây, ngoài ra còn có đồ tử đồ tôn của Kiếm Tôn Vô Lượng, tu vi của bọn họ cũng không yếu, có một chút, thậm chí là sắp đột phát đến Đạo Cảnh, trở thành Kiếm Tôn.
Ngô Bình tiến vào, mọi người đứng dậy, một ông lão râu tóc bạc trắng nhanh chóng bước đến, ôm quyền nói: “Ngô sư đệ, tôi là Ngô Thanh Phong, là đệ tử thứ nhất của sư tôn, chúng ta cùng họ”.
Ngô Bình vội vàng đáp lễ: "Đại sư huynh."
Ngô Thanh Phong cười ha ha: “Sư đệ, tôi nghe Thanh Sơn nói, cậu được Kiếm Tôn Vô Lượng truyền thừa, đêm vào kiếm cung đạt được truyền thừa, bọn tôi thật sự hâm mộ đó”.
Ngô Bình: "Đại sư huynh quá khen, chỉ là tôi may mắn chút thôi!"
Ngô Thanh Phong nghiêm mặt nói: “Sư đệ, cậu tuyệt đối đừng khiêm nhường, người được chọn không phải ai cũng có thể nhận được, từ trước đến nay đệ chính là người đầu tiên!”
Tả Căn Sinh cười nói: “Sư đệ, hôm nay đưa cậu đến đây, thật ra là có chuyện muốn thương lượng với cậu”.
Ngô Bình nói: "Mời nói!"
Ngô Thanh Phong nhẹ thở dài, nói: “Sư tôn đã đi vắng một đoạn thời gian, hơn nữa trong một thời gian ngắn sẽ không trở về. Vốn dĩ, Vô Lượng Kiếm Cung của chúng ta chính là thế lực lớn nhất, nhưng sư tôn vừa đi thì đã chia năm xẻ bảy. Nguyên nhân căn bản là ai cũng không thuyết phục được ai, khuyết thiếu một người dẫn dắt”.
Ngô Bình cũng biết, Vô Lượng Kiếm Cung có thế lực cường đại, vượt xa rất nhiều so với các gia tộc. Chỉ là sau khi Kiếm Tôn Vô Lượng rời Tiên Giới Vạn Kiếm thì khuyết thiếu một nhân vật lãnh đạo, dẫn đến nhân tâm không đoàn kết, dẫn đến Chí Tôn Kiếm dần đánh mất quyền lên tiếng trong nội đường.
Vì thế cậu hỏi: “Không biết tôi có thể làm gì?”
Ngô Thanh Phong cười nói: “Chúng tôi hy vọng sư đệ có thể lãnh đạo Vô Lượng Kiếm Cung, đảm nhiệm chức cung chủ!”
Ngô Bình vội vàng xua tay: “Sư huynh, tiểu đệ tuổi trẻ, kiến thức nông cạn, chỉ sợ không thể nào đảm nhiệm được”.
Ngô Thanh Phong nói: “Sư đệ, tuy rằng tuổi cậu còn trẻ, nhưng tiền đồ vô lượng. Trên người của cậu có vương tọa kiếm đạo, hậu thế trong tương lai của cậu đều là người của vương tộc, mà cậu lại còn là vương giả kiếm đạo, kiếm tu trong thiên hạ đều coi cậu là tôn! Nói thật, thân phận tôn quý như thế, làm cung chủ cũng khiến cậu phải chịu tội rồi”.
Liễu Trường Uy: “Đúng vậy sư đệ. Trước mắt bọn tôi không thể thuyết phục lẫn nhau, nhưng nếu sư đệ trở thành cung chủ thì bọn tôi tuyệt đối ủng hộ cả hai tay”.