Người phụ nữ: "Con đường thứ hai, bọn tôi gặp một chút rắc rối, cậu giỏi đánh nhau như vậy thì cậu đi giải quyết rắc rối này cho bọn tôi".
Ngô Bình: "Giải quyết ai?"
Người phụ nữ: "Một tên điên luyện công đến tẩu hoả nhập ma, võ lực kinh người. Trước đây để bắt ông ta, bọn tôi có đến ba người chết bốn người bị thương. Lần này, bọn tôi lại nhận được tin tức về vị trí của ông ta, chuẩn bị tới truy sát ông ta".
Ngô Bình cười nhạt: "Các người đánh không lại ông ta thì bảo tôi tới chịu chết à?"
Người phụ nữ: "Giết được ông ta thì cậu hết tội. Thậm chí sau này có nhiệm vụ bọn tôi có thể hợp tác với cậu".
Ngô Bình suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Bao giờ xuất phát?"
"Bây giờ", người phụ nữ nói: "Mục tiêu ở gần đây, cậu có hai mươi phút để chuẩn bị".
Ngô Bình không nói thêm gì, xe đã lăn bánh, lái ra ngoài thành. Nửa tiếng sau, xe lái vào một thôn hẻo lánh, trong thôn có một con đường xuyên suốt từ đầu đến cuối thôn, phía Đông thôn là đập chứa nước, thế nên không có đường.
Xe dừng lại trước thôn, người phụ nữ nói: "Bên đập nước có một căn nhà xây bằng gạch đỏ, cậu nhìn là sẽ nhận ra ngay. Mục tiêu đang ở trong đó, cậu vào giải quyết ông ta. Thành công thì cậu có thể đi".
Ngô Bình không vội xuống xe, nói: "Cho tôi xem ảnh của ông ta trước được không, tránh nhầm người khác".
"Không cần đâu. Ông ta là cao thủ, vừa gặp cậu sẽ nhận ra ngay", người phụ nữ từ chối: "Đúng rồi, nếu cậu bị ông ta giết thì tôi sẽ cho người nhà cậu một số tiền".
Ngô Bình gật đầu, chậm rãi đi vào trong thôn.
Mấy phút sau, anh đã tới gần đập nước phía Đông thôn. Quả nhiên ở đây có một ngôi nhà xây bằng gạch đỏ, phía trước buộc một con chó nhà, nó đang lù rù phơi nắng.
Ngô Bình đi về phía căn nhà gạch, con chó nhà sủa tượng trưng vài tiếng nhưng sau đó thì không thèm đếm xỉa tới anh nữa.
Anh đẩy cửa ra, nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang cắt cà rốt và thịt dê trong nhà, xem ra ông ta đang định hầm canh.
Ngô Bình vào nhà, người đàn ông không hề bất ngờ, ông ta hỏi: "Có chuyện gì không?"
Ngô Bình nhìn ông ta, cười nói: "Không có gì, ngửi thấy mùi thịt, cho tôi một bát được không?"
Người đàn ông cười nói: "Được, cậu đợi đi".
Ngô Bình ngồi trên chiếc ghế đẩu gần đó nói: "Sao đám người bên ngoài lại muốn giết ông?"
Người đàn ông không ngẩng đầu lên, hỏi: "Bọn họ nói với cậu thế nào?"