Lưu Hải Vương liền im miệng, quả thực nếu đối đầu với cao thủ Võ Vương thì ông ta chỉ có nước chịu chết.
Sau đó Lưu Hải Thánh liền hỏi nguyên do, Lưu Hải Vương nói ra mọi chuyện. Nghe Lưu Hải Vương nói xong, Lưu Hải Thánh liền nói: "Tên Ngô Bình này hiển nhiên là báo thù cho Chu Phù Sinh. Sao em lại phải tham gia vào mối ân oán này?"
Lưu Hải Vương nói: "Anh cả, Chu Kiến Hùng là anh em kết nghĩa của em..."
"Vớ vẩn!". Lưu Hải Thánh chửi ầm lên: "Cái loại bạn nhậu ấy chết thì chết thôi, đáng để em phải ra tay à?"
Lưu Hải Vương còn muốn cãi thì bên ngoài đã vang lên tiếng trực thăng, có người vội vàng chạy vào: "Tiêu đầu Lý đến thăm, đã đến ngoài cửa rồi ạ".
Lưu Hải Thánh kinh nhạc, liền vội vàng kéo anh em ra đón. Khi ra đến cửa, một chiếc trực thăng hạ cánh cách đó trăm mét, Lý Long Thần bước xuống.
Lý Long Thần cao gần hai mét, còn chưa đi đến mà luồng khí thế áp đảo đã khiến anh em nhà họ Lưu kinh hãi.
"Đại tông sư đến thăm, nhà họ Lưu thấy vinh hạnh vô cùng", Lưu Hải Thánh cười lớn, đi nhanh tới tiếp đón.
Hai người đã từng gặp mặt, Lý Long Thần đưa tay bắt tay với Lưu Hải Thánh sau đó lắc mạnh, cười nói: "Anh Lưu, hai năm không gặp, anh lại mạnh hơn nhiều rồi".
Lưu Hải Thánh phất tay: "Trước mặt đại tông sư thì tôi nào dám nói đến tu vi".
Lưu Hải Vương cũng vội ôm quyền chào hỏi, dù sao người ta cũng là đại tông sư, ông ta vẫn nên khiêm nhường.
Lý Long Thần liếc nhìn Lưu Hải Vương, cười nói: "Anh Hải Vương nghe nói năm ngoái mới lên cảnh giới Thần nhỉ? Chúc mừng, chúc mừng!"
Lưu Hải Vương nói: "Bẩm đại tông sư, tháng ba năm ngoái tôi mới bước vào cảnh giới Thần, chút tu vi nhỏ bé cũng chẳng là gì trước mặt đại tông sư".
Sau khi hàn huyên vài câu, Lưu Hải Thánh liền mời Lý Long Thần vào trong sân. Lý Long Thần chỉ đem theo hai tùy tùng, có thể thấy chuyến này đi rất vội.
Lý Long Thần trực tiếp vào vấn đề: "Anh Lưu, tôi đến đây là vì có chuyện cần nói, chuyện liên quan đến em trai của anh Lưu đây".
Lưu Hải Vương giật thót, quả nhiên có liên quan đến Ngô Bình!
Lưu Hải Thánh nói: "Ồ, em trai tôi đã đắc tội đại tông sư sao?"
Lý Long Thần phất tay: "Đâu có đắc tội tôi, chỉ là tiểu sư thúc của tôi đã xảy ra xung đột với anh trai anh, hai người đã hẹn tối nay so tài".
Lưu Hải Thánh kinh ngạc: "Cái gì? Tiểu sư thúc của đại tông sư sao?"
Lưu Hải Vương cũng giật mình. Trời ạ, thân phận của Lý Long Thần đã rất cao rồi, tiểu sư thúc của hắn còn có thân phận cao cỡ nào chứ?
Lưu Hải Thánh trừng mắt nhìn em ba, sau đó vội nói: "Chuyện này tôi cũng vừa mới biết, thế nên đã gọi em trai tới đây rồi".
Lý Long Thần lạnh nhạt nói: "Sư tổ tôi mới nhận đồ đệ, sư phụ tôi vô cùng yêu thương người sư đệ này. Tôi là đệ tử của người nên tất nhiên phải chia sẻ cùng sư phụ. Tôi thấy nên hủy cuộc chiến hôm nay đi. Nếu thực sự muốn ra tay thì hôm khác chúng ta hẹn địa điểm, Lý Long Thần này sẽ theo đến cùng".
Câu sau cùng chính là uy hiếp, hai anh em nhà họ Lưu làm gì dám làm thế, chỉ có thể nghe theo, liên tục gật đầu vâng dạ.
Lý Long Thần nói: "Ắt hẳn hai người cũng biết sư tổ của tôi".
Lưu Hải Thánh vội nói: "Chúng tôi đã nghe nói về danh tiếng của ông Đông Phật".
Lý Long Thần nói: "Nếu đã biết thì tôi không nói nhiều nữa. Lưu Hải Vương, ông đi xin lỗi tiểu sư thúc của tôi thì chuyện này coi như xong".