Đường Tử Di: “Chân Quân? Siêu lắm à?”
Ngô Bình: “Cường giả cảnh giới Địa Tiên giai đoạn hai, chỉ cần tát anh một phát là anh đi luôn”.
Đường Tử Di vội nói: “Thế anh đừng chọc giận chị ấy”.
Ngô Bình: “Anh đang giúp cô ấy mà, đến mai là tu vi của cô ấy ổn định rồi”.
Sau đó, anh hỏi: “Em đã ngâm nước vào hồ lô để uống chưa?”
Đường Tử Di gật đầu: “Em uống rồi, mỗi ngày một quả”.
Ngô Bình: “Phải duy trì hàng ngày nhé, chờ em uống hết thì anh sẽ dạy em tu luyện”.
Đường Tử Di: “À, hình như Tử Yên đang tìm anh đấy”.
Ngô Bình: “Cô ấy đâu?”
“Đang luyện công ở vườn hoa đằng sau”, Đường Tử Di: “Em dẫn anh đi”.
Hai người đi ra sau vườn hoa thì thấy Đường Tử Yên đang tập cách hít thở, Ngô Bình thấy khí tứ của cô ấy ổn định, võ công cũng có sự tiến bộ rõ ràng.
Nghe thấy tiếng động, Đường Tử Yên mở mắt, thấy là Ngô Bình thì cô ấy vội nói: “Anh rể, dào này em hay đói lắm, bữa nào cũng ăn rất nhiều, có phải em gặp vấn đề gì trong tu luyện rồi không?”
Ngô Bình cười nói: “Điều đó chứng tỏ em đi đúng đường rồi, ăn nhiều không sao đâu, đó là do thể chất của em đang tăng lên thôi. Người luyện võ tu luyện càng cao thì cơ thể càng nặng, nhưng sau này khi tu vi cao hẳn lên rồi thì người em lại nhẹ bẫng”.
Đường Tử Yên lập tức lôi cái cân ra rồi bảo Ngô Bình đứng lên.
Hiện giờ, Ngô Bình cao trên mét bảy, dáng người cân đối, trông chỉ khoảng hơn 60 cân. Nhưng khi anh đứng lên cân thì con số hiện thị lại là trên 100 cân.
Có một vận động viên bóng rổ quốc tế cao trên hai mét mà nặng cũng chỉ 145 cân, điều này chứng tỏ thể trọng của Ngô Bình cao hơn hẳn người bình thường.
Đường Tử Yên nói: “Vậy là cơ thể anh đang trong giai đoạn tiến hoá ạ?”
Ngô Bình gật đầu: “Chờ em tiến vào cảnh giới Nhân Tiên rồi thì cũng giống anh thôi”.
Đường Tử Yên: “Anh rể, em muốn học luyện công”.
Ngô Bình: “Dạy luyện công là phải cầm tay chỉ việc nên anh với em không được tiện cho lắm, để đấy, mai anh sẽ tìm một sư phụ cho em”.
Đường Tử Yên hỏi: “Ai thế ạ?”
Ngô Bình: “Một người có tu vi cao hơn anh, cô ấy là Chân Quân rồi”.
Đường Tử Yên ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói: “Vâng”.
Sau khi Ngô Bình chỉ dẫn cho Đường Tử Yên vài đường thì Lý Mai gọi tới, cô ấy bảo mấy nhà tư bản ở thành phố Vân Đỉnh là chịu thua và chấp nhận nhượng lại địa bàn và đất đai cho họ với nửa giá.
Cô ấy không chút do dự mà mua hết ngay, nhưng như vậy thì cần tới rất nhiều tiền.
Đến nhà họ Lý cũng không thể chuẩn bị ngần ấy tiền nhanh như vậy được, nên cô ấy mới gọi cho anh.