Quả nhiên, sau nhiều lần tiếp xúc, trật tự kia đã quen thuộc với bí thần của Ngô Bình hơn và dần dần chịu kết nối với anh.
Loáng cái ba ngày đã trôi qua, Ngô Bình vẫn không từ bỏ, mà trật tự thiên phẩm cuối cùng đã dần chấp nhận anh.
Ngô Bình biết thời cơ đã đến, anh lập tức thi triển cách thu phục trật tự thiên phẩm được ghi lại trogn Thái Nhất Đạo Điển rồi nói: “Thâu Thiên Thuật!”
Khi thi triển thuật này, Ngô Bình đã huy động 12 loại đạo lực gây nhiễu loạn càn khôn, sau đó trật tự thiên phẩm cũng bắt đầu dung hợp dần với một bí lực cấp đại thần trong bí thần của Ngô Bình và hình thành một môn pháp thuật.
Quá trình dung hợp rất khó khăn, Ngô Bình mất năm ngày mới hoàn thành và hấp thu triệt để trật tự thiên phẩm, đồng thời anh cũng có chân pháp đầu tiên cho mình, đó là chân pháp Càn Khôn.
Sau đó, Ngô Bình cũng đã tiến vào tầng thứ hai của Thần Thông là cảnh giới Chân Pháp.
Sau khi có chân pháp rồi, quanh người Ngô Bình đã có thêm một loại khí tức đế vương. Nhờ đó mà anh tiếp tục dung nhập các trật tự khác cũng dễ dàng hơn hẳn.
Thậm chí, anh chỉ cần vung tay lên một cái thì đại đại ở xung quanh đã ngoan ngoãn xếp thành hàng để chờ được dung nhập.
Ngô Bình tu luyện rất nhiều bí lực, sau đó anh đã dung hợp hết bí lực cấp thần và cấp huyền thành chân pháp, ngoài ra còn dung hợp các bí lực cấp cao hơn nữa.
Ngày thứ bảy ở đỉnh Tinh, Ngô Bình đã dung hợp được 120 đại đạo và có 120 loại chân pháp, trong đó có một loại chân pháp cấp thiên, 10 loại cấp thánh, còn lại thì đều là chân pháp cấp cao.
Phải biết rằng, mỗi khi tu luyện một loại chân pháp thì đều có thể dung nạp một phần sức mạnh của trật tự đại đạo vào trong bí thần. Ngô Bình có 120 loại chân pháp thì có nghĩa là anh đã hấp thu 120 loại sức mạnh.
Tu sĩ cảnh giới Chân Pháp bình thường khi tu luyện hầu hết đều tu luyện chân pháp cấp thấp, cấp trung đã được coi là hiếm rồi. Trong vài trăm tu sĩ Chân Pháp thì mới có một người có chân pháp cấp trung. Nếu là chân pháp cấp cao thì đúng là mười nghìn người mới có một!
Còn cấp thánh thì cả nghìn năm, Tiên Giới Nguyên Sử mới có một người xuất hiện, hơn nữa cũng chỉ tu luyện được một loại chân pháp cấp thánh mà thôi. Còn chân pháp cấp thiên thì chưa từng có ai tu luyện được.
Sau khi có 120 loại chân pháp, Ngô Bình cảm thấy bí thần chí tôn của mình hình như sắp no rồi, không thể hấp thu thêm gì được nữa.
Đến ngày thứ mười, Ngô Bình thấy chân pháp của mình đã viên mãn, 120 loại pháp lực mạnh mẽ đã rèn luyện bí thần và cơ thể của anh. Dần dà, khí tức kia trên người anh đã biến mất, anh trở nên giống hệt người bình thường và không có chút thực lực nào.
Lúc này, anh đã tiến vào tầng thứ ba Phản Phác của Thần Thông lúc nào không hay. Bây giờ, pháp lực di chuyển trong người anh và mở kinh mạch riêng, hay còn được gọi là pháp mạch.
Pháp mạch do chân pháp cấp thiên mở thì được gọi là thiên mạch, tương tự đó cũng có thánh mạch.
Mở pháp mạch cần có một quá trình khá dài, chờ tất cả các pháp mạch mở thì chúng sẽ tập trung ở một chỗ và ngưng tụ thành pháp thai! Đến lúc đó, pháp mạch sẽ liên tục truyền năng lượng cho pháp thai để nuôi dưỡng nó.
Tiếp theo, Ngô Bình thấy mình nên xuống núi rồi nên đã liên lạc với Nguyệt Thanh Ảnh.
Thời gian mười ngày đủ để xảy ra rất nhiều chuyện. Hiện giờ, Nguyệt Thanh Ảnh đang bị tra tấn, cô ấy bị trói trên một cây cột đồng đang cháy, khiến da thịt bị cháy xém.
Nhưng nhờ có thể chất đặc biệt nên da cô ấy hồi phục lại rất nhanh rồi tiếp tục lại bị đốt cháy. Không biết cô ấy đã ngất đi và tỉnh lại bao nhiêu lần trong chuỗi dày vò này.