Thứ mà nhà vua đưa cho Ngô Bình là một thanh kiếm cổ từ triều đại Ngô Ca, nó được làm bằng thiên thạch và khảm nhiều loại đá quý, cực kỳ quý giá.
Thứ mà Ngô Bình tặng là một lọ thuốc, đó là Trường Sinh Tán.
Nhà vua tuổi đã ngoài sáu mươi nhưng phong độ ngời ngời, có mười con trai, tám con gái, ba mươi sáu phi tử, một hoàng hậu và vô số người phụ nữ không có danh phận.
Nhà vua tên là Sihanouk, ông ta bắt tay với Ngô Bình, sau đó đưa anh đi vào cung điện.
Lúc này một số khách đã đến đại sảnh, bọn họ xếp thành hàng ở hai bên, ngồi sau chiếc bàn dài, có cung nữ chuyên rót rượu bưng thức ăn.
Đây rõ ràng là phong cách của những bữa tiệc cổ xưa, nơi mọi người ngồi vào chỗ của mình thay vì ngồi cùng nhau. Có một khoảng cách đáng kể giữa khách mời.
Sihanouk rất coi trọng Ngô Bình, ông ta sắp xếp anh ngồi ở vị trí đầu tiên bên trái, đó là nơi những vị khách quý tôn nhất ngồi.
Ngô Bình cũng không khách sáo, anh thoải mái ngồi xuống. Có đủ chỗ phía sau anh cho những người hầu và thị vệ đứng ở đó.
Sihanouk mỉm cười và nói: "Các vị khách quý, để tôi giới thiệu với mọi người. Đây là thủ lĩnh của Hắc Thiên Giáo, Ngô tiên sinh!"
Mọi người đều gật đầu, nhưng cũng có một số người nhìn Ngô Bình với ánh mắt khinh miệt và coi thường.
Một trong tăng nhân trẻ tuổi cười hì hì và nói: "Hắc Thiên Giáo chỉ là một giáo phái thế tục cấp thấp!"
Mông Trạch đanh giọng nói: "Tên đầu trọc kia! Dám vô lễ trước mặt giáo chủ à!"
Dứt lời, ông ấy bộc phát khí tức chân nhân, bao trùm lấy tăng nhân.
Tăng nhân trẻ tuổi không hề sợ hãi, nói: "Tôi là võ sư từ chùa Bạch Tượng, tôi nói Hắc Thiên Giáo các người như thế thì đã sao?"
Vừa dứt lời, sau lưng hắn phát ra một luồng ánh sáng chói lọi, một tràng Phật âm vang lên.
Chùa Bạch Tượng? Ngô Bình nhớ anh có quen biết với một lão tăng của chùa Bạch Tượng.
Trương Tây Linh bên cạnh thì thầm: "Giáo chủ, chùa Bạch Tượng có thế lực khá mạnh mẽ tại Tiểu Tây Thiên. Địa vị của nó ở Đông Nam Á giống như địa vị chùa Đại Thiền ở Viêm Long vậy".
Mông Trạch vô cùng tức giận, đang định lập tức tấn công thì Ngô Bình nói: "Nghe nói các nhà sư ở chùa Bạch Tượng cũng nổi tiếng không kém chùa Đại Thiền, có võ công cao cường, hôm nay gặp khiến tôi vô cùng thất vọng".
Vị hòa thượng trẻ tuổi cau mày: "Anh nói như vậy là có ý gì?"
Ngô Bình: "Tu sĩ của chùa Bạch Tượng các người quá rác rưởi, không thể nào sánh với chùa Đại Thiền".
Hòa thượng trẻ tuổi nổi giận: "Nói lung tung! Anh có dám đấu với tôi một trận không?"
Ngô Bình cười lạnh: "Anh không xứng để cho bổn giáo chủ ra tay! Tôi ngồi ở chỗ này cũng có thể đánh bại anh".
Nhà sư trẻ tuổi cười điên cuồng: "Quá kiêu ngạo!"
Vừa dứt lời, một quyền ý đáng sợ ập đến, vị hòa thượng trẻ tuổi đột nhiên rơi vào ảo