Lý Nguyên Tượng không còn là Tiểu Hỉ Bảo nữa, mà đã biến thành một chàng trai cao lớn khôi ngô.
“Bố, mai bố lấy vợ đấy ạ?”
Ngô Bình: “Ừ, Hỉ Bảo, bố thấy con tiến bộ rất nhanh, giờ bố sẽ truyền truyền thừa của Vu hoàng cho con”, nói rồi, Ngô Bình điểm vào mi tâm của Lý Nguyên Tượng.
Trong đầu cậu ấy xuất hiện một luồng ký ức, cậu ấy ngồi xuống rồi nói: “Bố, giờ con phải cảm ngộ rồi”.
Ngô Bình: “Không vội, bố đã đọc khá nhiều sách, cùng tu tiên và Vu đạo một lúc sẽ có hiệu quả bất ngờ, bố sẽ truyền tiếp cho con Thiên Địa Huyền Hoàng Quyết, con xem mà tu luyện”.
Lý Nguyên Tượng tu luyện cũng rất tốn tài nguyên, nhưng giờ Ngô Bình không còn nhiều tiền nên đành để cậu ấy tu luyện trước để chuẩn bị cho sau này.
Lúc này, Hoả Hoàng Nhi bế Đỉnh Nhi rồi chạy vào nói: “Bố, con đã học xong kiếm pháp của kiếm phái Thục Sơn rồi, bố dạy tiếp cho con cái khác đi”.
Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Nhanh thế à?”
Hoả Hoàng Nhi: “Nhanh gì ạ, con còn thấy chậm ấy”.
Ngô Bình chợt thấy đau đầu, có quá nhiều thiên tài bên cạnh anh, làm anh nuôi không nổi luôn nên đành nói: “Thế bố dạy con luyện đan nhé?”
Hoả Hoàng Nhi mừng rỡ: “Được ạ! Con muốn học luyện đan lâu rồi”!
Nói ra chắc không ai tin! Nhưng bây giờ, thật lòng Ngô Bình sợ Hoả Hoàng Nhi và Lý Nguyên Tượng tu luyện quá nhanh, vì nhỡ tư chất của anh không theo kịp thì đúng là mất mặt, vì thế anh mới muốn họ tu luyện chậm lại một chút.
“Xem ra mình phải tranh thủ kiếm tiền thôi”, Ngô Bình tự nhủ.
Loáng cái đã đến ngày thành hôn của Ngô Bình. Đường Tử Di, Lý Mai, Nhậm San San đều đã mặc đồ cưới và trang điểm vô cùng xinh đẹp.
Vì Ngô Bình dùng thân phận thật là Lý Huyền Bình nên chỉ có những người thật sự thân thiết hoặc các thế lực lớn của Côn luân mới được đến tham dự lễ cưới.
Vì anh là cung chủ của Kiếm Cung nên đương nhiên có rất nhiều thế lực muốn bày tỏ lòng thành, vì thế riêng chỉ nhận quà thôi cũng đủ mỏi tay rồi.
Dẫu thế thì số người đến tham dự lễ cưới cũng rất đông, Ngô Bình đã dặn Lỗ Ngọc chuẩn bị từ trước. Đúng là đại sư về phương diện công trình có khác, ông ta đã dùng trận pháp rồi tạo thành một lễ đường lập thể rất lớn.
Lễ cưới có ba tầng, tầng trong cùng dành cho khách quý, họ sẽ ngồi ở các bàn xung quanh, tầng bên ngoài thì dành cho các khách mời khá có thân phận và địa vị, chỗ ngồi của họ ở trên thuyền bay, nhờ việc lơ lửng giữa không trung nên họ cũng sẽ nhìn thấy toàn cảnh lễ cưới.
Vòng ngoài cùng dành cho các khách mời lạ mặt, họ là người của các thế lực nhỏ hoặc các nhân vật nhỏ bé. Anh đã bố trí cho họ cùng ngồi trên một cái thuyền bay cỡ lớn, nếu họ muốn xem lễ cưới thì phải bay vào trung tâm.
Lỗ Ngọc còn bố trí một trận pháp như mặt gương, toàn cảnh lễ cưới sẽ chiếu lên đó, như vậy thì tất cả mọi người ở Hưng Long cũng có thể xem được.
Đã là lễ cưới thì đương nhiên phải có ca múa, ca sĩ và vũ công mà nữ đế Linh Hy dẫn đến đã biểu diễn hăng say.
Các khách quý cũng lục đục kéo đến, Tiêu Thái Tôn của Thiên Đạo Môn, La Thiên Tướng của Thiên Địa Kiếm Tông, các tông lão của Lý Thị ở Côn Luân, đại tướng quân Chu Nguyên Thông, Đinh Mặc, Phiêu Miểu Đạo Quân và Linh Vi.
Đương nhiên không thể thiếu Vương Vu Kiên của nước Kim Ưng, La Thiên Tông, Kiều Bộ Tiên và Diệp Thiên Tông.