Ngô Bình: "Đó là điều đương nhiên. Chúng ta đều là thành viên của đại thế giới Kiếm Đạo. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ đoàn kết làm một, tất cả chúng ta sẽ cùng nhau phát triển".
Nói xong, anh chắp tay với mấy người họ: "Địa bàn của Kiếm Đạo Quân xin Nguyên Phong môn chủ thay tôi quản lý, tôi có việc phải đi một khoảng thời gian".
Nói xong, anh kích hoạt bùa Đại Thiên Độn, trong nháy mắt rời đã đi khỏi đại thế giới Kiếm Đạo.
Khi đến động phủ, anh ngay lập tức ngồi xếp bằng và lĩnh hội kiếm đạo.
Hóa ra bốn Kiếm Cung lớn là nơi Kiếm tổ phong ấn sức mạnh, sau khi anh hiểu được bốn ý nghĩa, sức mạnh của Kiếm tổ liền rót vào cơ thể anh để biến đổi. Cuối cùng, anh được đưa đến điện Kiếm Đạo, nơi Kiếm tổ cất giữ tất cả trí tuệ và sức mạnh của mình.
Khi anh bước vào điện, ba nghìn luồng kiếm khí chảy vào động thiên của anh, đây chính là thứ mà Kiếm tổ để lại cho anh, nó có thể được sử dụng để giết kẻ thù mọi lúc mọi nơi.
Đồng thời, trí tuệ của Kiếm tổ cũng được anh hấp thu, sau đó mới đến kiếm đạo chân chính!
Lĩnh ngộ kiếm đạo có thể tác động trực tiếp đến Thiên Cực Kiếm Kinh mà anh tu luyện. Bản chất của Thiên Cực Kiếm Kinh là công pháp, nó không phải đạo, cho dù tu luyện đến cực hạn cũng chưa chắc sinh ra kiếm đạo. Vì vậy, khi Ngô Bình kết hợp kiếm đạo với Thiên Cực Kiếm Kinh, nó sẽ ngay lập tức nở ra nhiều năng lượng mạnh mẽ hơn, sức sát thương của nó tăng lên rõ rệt.
Ví dụ như ván cờ Thiên địa của anh là ván cờ ẩn chứa Đạo, người thường không thể giải đoán được, chỉ có Đại Đạo Quân lĩnh hội đạo mới có cơ hội thoát ra.
Một ví dụ khác là Kiếm Giới của anh, bởi vì có kiếm đạo nên quy mô và hiệu ứng áp chế của Kiếm Giới đã được cải thiện đáng kể, khác xa so với trước đây.
Giác ngộ kiếm đạo không chỉ nâng cao trình độ của Thiên Cực Kiếm Kinh mà còn giúp anh hoàn thành Thiên Tàng thứ hai, Đạo Tàng.
Trên thực tế, anh có thể lĩnh hội kiếm đạo là nhờ có Đạo Tàng đã giúp anh rất nhiều, hai thứ đã hỗ trợ lẫn nhau.
Anh vẫn chưa có ý định mở ra Thiên Tàng thứ ba, nhưng kiếm đạo lại khiến anh dễ dàng tìm được điểm đột phá. Trong vòng chưa đầy mười lăm phút, Thiên Tàng thứ ba đã được mở ra, tên gọi Mệnh Tàng!
Mệnh Tàng rất kỳ diệu, thông qua đó, người ta có thể nhìn thấy quá khứ và hiện tại của mình, thậm chí có thể nhìn thoáng qua tương lai. Mở Mệnh Tàng có nghĩa là có thể kiểm soát vận mệnh của chính mình và đi ngược lại lẽ trời! Thế nên Mệnh Tàng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với việc tu luyện cảnh giới Đoạt Thiên của anh sau này.
Sau khi mở Mệnh Tàng, anh liền biết được kiếp trước của mình. Kiếp trước anh họ Trương, tên Trương Quân, là một thiên tài của tiên vực Vĩnh Hằng, được tiên vực kỳ vọng rất nhiều.
Nhưng anh bị vợ chưa cưới và đối thủ cạnh tranh hãm hại, cuối cùng thân tử đạo tiêu, chỉ có một tia chân linh còn sót lại rơi vào đại lục Côn Luân, đầu thai chuyển kiếp thành Ngô Bình kiếp này.
"Hóa ra mình có liên quan đến tiên vực Vĩnh Hằng", anh khẽ lẩm bẩm, tâm trạng rất phức tạp.
"Có cơ hội mình nhất định sẽ đến tiên vực Vĩnh Hằng, tìm hiểu ân oán kiếp trước!", anh tự nhủ.
Sau khi mở Thiên Tàng thứ ba, Ngô Bình cảm giác thể chất Cự Linh chân nhân đã đạt đến viên mãn, liền nhân cơ hội đột phá cảnh giới tiếp theo, cảnh giới Thần Hải.
Từ tầng mười đến tầng mười ba là cảnh giới Thần Hải. Cảnh giới này chủ yếu luyện thần hải, rèn đúc thần hồn.
Lúc anh là Phi Thiên chân nhân đã mở thần hải, giờ nó được mở rộng và mạnh mẽ hơn.
Điều cần phải làm ở cảnh giới này là mở rộng thần hải, càng lớn càng tốt. Mà muốn mở rộng nó cần phải cắn nuốt lượng lớn sức mạnh thần hồn.