Sáng sớm hôm sau, Hanami Tsukihime giúp Ngô Bình rửa mặt chải đầu, Tinh Dã bưng bữa sáng đến. Lần trước Ngô Bình đến, Hanami Tsukihime đã tìm thợ may vá tốt nhất của Đông Doanh may vài bộ quần áo cho Ngô Bình, lúc này vừa đúng lúc anh đã thay đồ.
Quần áo mới rất vừa người, Hanami Tsukihime dùng huân hương xông nên có mùi thơm nhàn nhạt.
Lúc dùng bữa, Ngô Bình nói: “Cô gái mà Igamon đưa đến hôm qua không có kết quả, hôm nay nhất định vẫn sẽ hành động”.
Hanami Tsukihime ngẫm nghĩ rồi nói; “Nếu em là nhị hoàng tử, nhất định sẽ cử Shimizu đến”.
Ngô Bình hỏi: “Shimizu là ai?”
Hanami Tsukihime: “Đệ nhất mỹ nhân của Đông Doanh, vốn là mỹ nữ do Thần Đạo Giáo cực khổ bồi dưỡng được, chuẩn bị được dâng tặng Nhẫn Hoàng. Nghe nói năm đó vì để Shimizu xinh đẹp và có được thân hình đẹp nhất, đã dùng cả kỹ thuật gen”.
Ngô Bình: “Nhẫn Hoàng ở Nhẫn Giới sao?”
Anh nhớ, Nhẫn giới có Nhẫn Vương, Nhẫn Thánh, Nhẫn Quân, Nhẫn Tổ, Nhẫn Hoàng. Nhẫn Vương ngang với Võ Vương, Nhẫn Thánh ngang với Võ Thần Cảnh, Nhẫn Quân là ba cảnh giới đầu Địa Tiên, Nhẫn Tổ là tu vi của Chân Nhân Cảnh, Chân Quân Cảnh. Còn Nhẫn Hoàng thì là cao thủ cấp Tiên Quân.
Hanami Tsukihime: “Đúng vậy. Nhẫn Giới có mười mấy vị Nhẫn Hoàng, bọn họ đều nghe theo lệnh của cậu chủ Nhẫn Đạo”.
Ngô Bình: “Nói như vậy, Nhẫn Giới sớm đã nhất thống rồi?”
Hanami Tsukihime: “Đúng vậy. Khác với Địa Tiên Giới, Nhẫn Giới là do Vua Nhẫn giới làm chủ”.
Ngô Bình: “Vua Nhẫn giới này tu vi thế nào?”
Hanami Tsukihime lắc đầu: “Em cũng không rõ, nhưng nghĩ chắc cũng ít nhất là bán bộ Thiên Tiên”.
Ngô BÌnh: “Tu sĩ của Nhẫn Đạo sau này phi thăng lên Thượng Giới thì đến đâu?”
Hanami Tsukihime: “Nghe nói có một Nhẫn Đạo Cảnh Thiên”.
Đang nói chuyện thì Lạc Trường Sinh vội vã đến, cười nói: “Cậu chủ!”
Ngô Bình gật đầu: “Lão Lạc, ông tu luyện đến đâu rồi?”
Lạc Trường Sinh cười nói: “Lần trước cậu chủ giúp tôi đả thông linh khiếu, hiện tại tôi đã là Võ Thánh rồi”.
Ngô Bình: “Hôm qua tôi giúp Hanami Tsukihime, hôm nay sẽ giúp ông tăng lên Võ Quân”.
Lạc Trường Sinh kinh ngạc: “Tôi có thể trở thành Võ Quân?”
Ngô Bình gật đầu: “Tư chất ông vốn đã tốt rồi, lại là chuyển sinh, trở thành Võ Quân cũng không phải chuyện khó. Đúng lúc, cũng có thể nhờ cơ hội lần này, để thần hồn và thân thể này hoàn toàn dung hợp với nhau”.
Lạc Trường Sinh vui mừng: “Cảm tạ cậu chủ thành toàn!”
Lạc Trường Sinh là người bảo vệ của anh, vì vậy đương nhiên Ngô Bình muốn nâng cao tu vi không ngừng. Sau đó, anh yêu cầu Lạc Trường Sinh mở thập đại linh khiếu, cửu đại thần khiếu.
Hơn nữa, anh hái một Đạo Quả từ trên cây xuống, đưa cho Lạc Trường Sinh, khiến việc tu hành của ông ấy ổn định hơn.
Đến tối, Lạc Trường Sinh dã thành công thăng cấp lên Võ Quân, bắt đầu bế quan tu luyện.
Gần vào thu, ánh trăng sáng tỏ, một cô gái xinh đẹp, xuất hiện trong sân viện, cô ta lẳng lặng đến, tựa như tiên tử dưới ánh trăng, quanh người đều có hào quang.