Bên kia, Cổ Thiên Binh cũng dốc toàn lực tấn công. Hắn bay lên trời, nắm đao bằng hai tay rồi bổ mạnh xuống Lý Thần Đồ.
Lý Thần Đồ nhờ Bát Quái Sát Trận mà sức mạnh tăng lên gấp bội, thậm chứ có thể thi triển rất nhiều chiêu trò ví dụ như là đánh rớt một phần sức mạnh của kẻ địch rồi mới tấn công lại. Lúc này, ông ấy chỉ vung Trảm Thần kiếm lên, Oanh Thiên Nhận đao lập tức bay khỏi tay. Cổ Thiên Binh cũng la lên đau đớn vì gân tay đã bị nứt vỡ!
Lý Thần Đồ không chần chừ, dứt khoát chém thêm một nhát nữa cắt đứt cánh tay của Cổ Thiên Binh. Cố Thiên Binh hét lên vì đau đớn: “Rút!”
Cổ Thiên Binh là thủ lĩnh của tộc người khổng lồ, nên khi hắn đã thấy sợ hãi thì đám tộc phía dưới cũng bắt đầu giảm sức mạnh chiến đấu đi. Lý Thần Đồ chỉ giả vờ đuổi theo để đuổi giết tận cùng một đoạn, lập tức sau đầu đánh vào chỗ Tộc Xích Long.
Lý Thần Đồ vừa tham gia vào đợt tấn công lập tức, Tộc Xích Long không thể nào chống đỡ nổi nữa. Cộng với việc đại quân Tộc Xích Long liên tục bị Sát Phù và con rối chiến tranh tấn công, cả thế trận đều rơi vào trong hỗn loạn, chết thương rất thảm thương!
“Phi Kiếm Phù, bắn!”
“Kích Lôi Phù, bắn!”
“Độc Hỏa Phù, bắn!”
“Hỏa Long Phù, bắn!”
“Tất cả các con rối chiến tranh nghe lệnh ta, tấn công tổng thể!”
Bên này, Ngô Bình dốc toàn sức tấn công. Mấy vạn quân trông coi trong thành cũng sục sôi chí khí, họ cầm pháp khí Đạo Cảnh, đồng loạt gầm lên nói giết đại quân Tộc Xích Long.
Lý Thần Đô đã chiếm ưu thế tuyệt đối, chỉ cần một nhát kiếm đã có thể đánh chết hơn một vạn dị tộc, cứ thế mười mấy nhát chém liên tiếp Tộc Xích Long lập tức không còn sức nào để chống trả.
Ngay sau đó, Lý Thần Đồ đã tìm thấy thủ lĩnh Tộc Xích Long. Ông ấy bổ một nhát kiếm xuống giết kẻ đó, đại quân Xích Long như rắn mất đầu đã hỗn loạn, giờ càng rối loạn hơn.
Ngô Bình thấy thế trận trước mắt đã quyết được kết quả, lập tức cầm Bạch Hổ Tiên kiếm cũng xuống gia nhập giết quân địch. Anh sử dụng Thiên Ảnh Kiếm Pháp, liên tục
Thoắt cái, trong vòng mười đến một trăm dặm đều là ảnh kiếm của anh, ảnh kiếm bắt đầu tung hoành khiến đầu và thân của đám đại quân Tộc Xích Long chia làm hai, đứt tay đứt chân!
Lý Thần Đồ thấy kiếm pháp của Ngô Bình, lập tức gật gù tán thưởng rồi cười ha hả đồng ý, cách xuất kiếm cũng sắc bén hơn trước rồi.
“Thu lại, mau rút lui!”
Trong đại quân Tộc Xích Long vang lên tiếng quát to của quan chỉ huy, hơn một trăm vạn quân Xích Long còn sống sót lập tức bỏ tất cả, liều mạng trốn ra sau.
Đám người Lý Thần Đồ và Ngô Bình rất thong dong, vừa đuổi vừa giết. Một đường truy đuổi, họ đã đuổi Tộc Xích Long vào biên giới!
Có một tòa thành xuất hiện đằng trước không xa, đó là thành Tây Định của Tộc Xích Long. Đại quân Xích Long bại trận, vừa thấy thành đã vội vàng nhảy vào trong thành, nhưng thủ thành Tộc Xích Long thấy đại quân Nhân tộc đuổi giết đằng sau nên nhắm mắt làm ngơ, đóng chặt cửa thành nhốt mấy chục vạn đại quân Tộc Xích Long ở ngoài thành!
Thoáng chốc Lý Thần Đồ bay lên giữa không trung, gằn giọng nói: “Nếu muốn sống thì đầu hàng, nếu không kiếm trong tay ngô đây sẽ chặt ngươi thành thịt nát!”
Những quân Tộc Xích Long thấy cửa thành trước đã đóng chặt, vừa quay đầu lại thấy đại quân Nhân tộc đang đuổi đến đây với sát khí ngập trời và Bát Quái Sát Trận làm bọn chúng sợ hãi mất mật. Ngay lập tức, trong đại quân có rất nhiều người quỳ xuống, cầu xin Lý Thần Đồ đừng giết mình.
Đám dị tộc thấy một vài người đầu hàng, lập tức cũng xôn xao quỳ xuống. Cuối cùng, chỉ còn lại lác đác vài người thì hầu như toàn bộ Tộc Xích Long đều quỳ xuống đầu hàng.
Những kẻ không đầu hàng, Ngô Bình không nương tay mà vung Bạch Hổ Tiên kiếm lên chặt đầu và người của họ làm hai, giết sạch!
Lý Thần Đồ lập tức sử dụng Cấm Kỵ Ký Sinh, phóng ra hàng tỉ sợi tơ lập tức kiểm soát được hơn tám mươi vạn đại quân Tộc Xích Long. Cơ thể của quân lính Xích Long run lên, sau đó không kiểm soát được rồi trở thành một bộ phận trong Bát Quái Sát Trận.