Lục Đằng Tiêu mời Ngô Bình đến nhà mình, so với nhà của nhà họ Tào thì nhà của nhà họ Lục có phong cách hơn, vừa to vừa trang hoàng khá đẹp, đồ dùng cũng được làm tinh xảo.
Đôi bên tự giới thiệu xong thì Lục Đằng Tiêu nói: “Lý Thánh, tôi không ngờ thời này vẫn có Thánh Nhân xuất hiện, chắc chắn cậu là thiên kiêu số một của Nhân tộc”.
Ngô Bình: “Đúng là lâu lắm rồi mới có Thánh Nhân xuất thế, tôi nghe nói nhà họ Lục từng chém chết Thần đế, bái phục!”
Lục Đằng Tiêu thở dài nói: “Vui nhất thời thôi, đổi lại là những ngày tháng lưu vong thế này đây!”
Ngô Bình không nhắc đến chuyện đó nữa mà chuyển sang chuyện khác: “Ông Lục có biết thần yêu không?”
Lục Đằng Tiêu trầm mặc rồi nói: “Thần yêu sống khá xa đây, từ đây đi thẳng về phía Bắc sẽ tới địa bàn của nó”.
Ngô Bình: “Ông Lục đã gặp nó rồi ư?”
Lục Đằng Tiêu lắc đầu: “Chưa, tôi nào dám mon men đến địa bàn của nó, không thì sẽ bị nó ăn thịt như chơi”.
Dứt lời, ông ấy nhìn thẳng vào Ngô Bình rồi hỏi: “Lý Thánh định đi đối phó nó à?”
Ngô Bình: "Tôi rất tò mò về thần yêu, tôi thực sự muốn đi mở mang tầm mắt".
Lục Đằng Tiêu nghiêm mặt nói: "Tôi đề nghị Lý Thánh không nên đi!"
Ngô Bình không tỏ rõ thái độ: "Ồ?"
Lục Đằng Tiêu: "Thần yêu có ưu thế của cả Thần tộc, Yêu tộc, Nhân tộc. Một khi Lý Thánh xuất hiện trong tầm mắt của nó, thần yêu nhất định sẽ nuốt chửng Lý Thánh".
Ngô Bình: "Theo ông, thực lực của thần yêu như thế nào?"
Lục Đằng Tiêu: "Một thời gian trước, một vị Thần Vương bị đày đến hành tinh này, kết quả bị thần yêu giết và cắn nuốt".
Ngô Bình nhíu mày, Thần Vương có thực lực Đạo Tổ, thế mà lại hoàn toàn không có sức phản kháng, vậy thần yêu rốt cuộc mạnh cỡ nào?
Lục Đằng Tiêu nhìn anh: "Thực lực của Lý Thánh có thể so với Đạo Tổ không?"
Ngô Bình suy nghĩ một lúc và nói: "Vậy thì phải xem đó là vị Đạo Tổ nào".
Lục Đằng Tiêu: "Mặc dù Lý Thánh rất mạnh, nhưng tôi vẫn khuyến khích cậu không nên tiếp xúc với thần yêu".
Ngô Bình: "Cũng có lý, tôi muốn ở đây tu luyện một chút, không biết có quấy rầy ông hay không".
Lục Đằng Tiêu nói: "Lý Thánh cứ ở lại đây, chúng tôi vô cùng hoan nghênh".
Thực lực của Ngô Bình vượt xa ông ấy, có anh ở bên, người trong thôn sẽ an toàn hơn.