Ngô Bình vẫn bình thản như không, anh lấy đèn thần ra, sau đó chiếu Tịnh Thế Thần Quang xung quanh, đám ma nhân gào thét đau đớn rồi chạy mất dạng.
Ngô Bình ngưng tụ pháp lực thành một bàn tay lớn, sau đó chộp bắt lấy một ma nhân có tu vi cảnh giới Chân Nhân.
Ma nhân liều mạng vùng vẫy và gào thét, nhưng không thể làm gì được. Ngô Bình bóp miệng nó rồi nét một viên Hoá Ma Đan vào.
Ngay sau đó, ma nhân lăn lộn dưới đất trong cơn đau đớn, vảy đen trên người nó bắt đầu rụng xuống, răng nhọn và móng vuốt cũng biến mất, không ngừng có ma khí màu đen bốc ra từ mi tâm rồi bay lên cao.
Ngô Bình quan sát thì thấy khoảng mười phút sau là ma nhân ấy trở lại dáng vẻ của con người, nhưng bên ngoài cơ thể chi chít vết thương.
Người đó đảo mắt nhìn quanh rồi thốt lên với vẻ hoảng sợ: “Tôi đã bị nhập ma ư?”
Ngô Bình nói: “Ban nãy, anh cũng như họ đấy, là tôi đã cứu anh. Giờ anh có hai sự lựa chọn, một là rời khỏi đây với tôi và làm thuộc hạ cho tôi. Hai là tự rời khỏi đây”.
Người này chưa già lắm, thoạt nhìn khoảng ba, bốn mươi tuổi, anh ta thở dài nói: “Tôi vẫn còn ký ức lúc bị nhập ma, tôi đã sống ở đây mấy trăm năm rồi, chắc người nhà ở bên ngoài đã mất cả. Hơn nữa, giờ tôi cũng không thông thuộc với thế giới bên ngoài”.
Anh ta đứng dậy rồi cúi chào Ngô Bình: “Thuộc hạ đồng ý đi theo cậu chủ”.
Ngô Bình gật đầu: “Tốt, anh hồi sức trước đi”.
Anh ném cho anh ta hai viên Nhân Nguyên Đan để anh ta khôi phục nguyên khí, sau đó anh lại bắt thêm ma nhân có tu vi Chân Nhân thứ hai.
Cứ thế, vài phút Ngô Bình lại bắt một ma nhân rồi ép nó uống Hoá Ma Đan. Vài tiếng sau, đã có thêm 12 Chân Nhân và ba Chân Quân đứng cạnh anh.
Lúc anh định bắt ma nhân tiếp thì có một bóng người khổng lồ xuất hiện, đây là một ma nhân rất mạnh, dáng người cao gần ba mét, quanh người toàn vẩy màu đen có ma vân, đôi mắt màu vàng của hắn đang nhìn chằm chằm vào Ngô Bình.
Ngô Bình nói: “Anh chính là Ma Quân ở đây hả?”
Ma nhân cao lớn lạnh giọng nói: “To gan, dám bắt thuộc hạ của tôi!”
Ngô Bình: “Các anh bị tẩu hoả nhập ma rồi, tôi đến cứu các anh mà, mọi người phải cảm ơn tôi mới đúng”.
“Ngông cuồng!”, ma nhân cao lớn vung tay lên, vô vàn ma binh lập tức xuất hiện.
Để được trở thành ma binh thì nhất định phải là ma nhân có thực lực khá trở lên. Các ma binh này có thể kết thành chiến trận, lực sát thương thì khỏi phải bàn.
Ngô Bình thấy các ma binh này bày binh bố trận có trật tự thì biết chúng không dễ đối phó, anh giậm chân một cái rồi biến mất luôn.
Ngay sau đó, tay anh thò từ dưới đất lên rồi tóm chân của Ma Quân kia. Mặt đất lập tức mềm nhũn, Ma Quân bị kéo xuống lòng đất ngay.
Các ma binh ở trên mặt đất không thể giúp gì được, chỉ biết gào rít trong lo lắng.
Sau khi Ngô Bình kéo Ma Quân xuống lòng đất, anh lập tức thi triển ý nghĩa võ đạo.
Uỳnh!
Anh tung liên tiếp ba quyền vào Ma Quân, khiến hắn hét lên đau đớn, vì cảm thấy xương cốt trong người gãy vụn, lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng.
Ma Quân hành động kém linh hoạt hơn vì ở dưới lòng đất nên lại bị Ngô Bình tẩn cho tiếp, cứ thế đã bị thương khắp mình mẩy.