Cung nhân nhìn chằm chằm Ngô Bình, nói: "Ngô Vương, cậu có biết giết người trong cung là trọng tội không? Huống chi, cậu còn giết con trai của tướng quân Quách Huân!"
Ngô Bình cười lạnh: "Làm sao hả, muốn trừng phạt tôi? Cứ thử xem!"
Cung nhân giật thót, nói: "Ngô Vương, nô tài không có ý đắc tội!"
"Ngô Vương! Anh thật to gan, dám giết hại thế tử!"
Ngô Bình quay đầu lại và thấy một người quen, đó chính là Nhị Thập Cửu Hoàng tử đã giành viên đá thiêng với anh, Luyện Vân Nhạc.
Ngô Bình: "Tôi đã giết người, nhưng chính hắn đã tìm đến cái chết. Người khác giết tôi, đương nhiên tôi phải phản kích".
Luyện Băng Nhạc cười lạnh: "Lại đây, bắt lấy người này!"
Ngay lập tức, một vài thị vệ lao ra, họ muốn giữ cánh tay của Ngô Bình lại, nhưng bọn họ còn cách Ngô Bình mấy mét đã đột nhiên không thể động đậy, thân thể lọt vào một trường lực kỳ dị.
Luyện Băng Nhạc tức giận: "Các người đang làm gì vậy? Tại sao không ra tay?"
Một thị vệ khó khăn xoay người lại, há miệng muốn nói cái gì đó, đáng tiếc một chữ cũng không nói ra được.
"Để tôi!"
Một đại thần có mối quan hệ tốt với Luyện Băng Nhạc lao ra và xông tới chỗ Ngô Bình. Người này có tu vi Chân Tiên nên không coi Ngô Bình ra gì.
Tuy nhiên, ngay khi bước vào kiếm vực của Ngô Bình, người đó không thể di chuyển, ngay cả tư duy cũng chậm lại.
"Láo xược!!"
Đột nhiên, một tiếng quát khẽ vô cùng uy nghiêm vang lên, kiếm vực của Ngô Bình trực tiếp bị phá vỡ.
Anh khẽ nhíu mày nhìn người vừa ra tay.
Đó là một tu sĩ mặc một chiếc áo choàng màu đỏ, trên đó có hình một con cá Âm Dương khổng lồ.
Người này vừa xuất hiện, Luyện Băng Nhạc vội vàng nói: "Quốc sư!"
Người này chính là quốc sư, là Đạo Quân trấn giữ hoàng triều Hắc Thủy.
Ngô Bình: "Quốc sư, mời ngồi".
Quốc sư thản nhiên nói: "Ngô Vương, anh giết thế tử, đã phạm trọng tội".
Ngô Bình không trả lời mà nói: “Quốc sư có biết về pháp hội Dao Trì không?”
Quốc sư: "Đương nhiên tôi biết. Nhưng pháp hội Dao Trì này có quan hệ gì với Ngô Vương?"
Ngô Bình cười nói: "Tôi rất may mắn, đã đi cùng với sư trưởng một lần".
Quốc sư sửng sốt, sau đó đi tới ngồi đối diện với Ngô Bình. Bởi vì quốc sư biết, người có thể tham gia pháp hội Dao Trì nhất định không phải người đơn giản.
"Xin hỏi lệnh sư là ai?"
Ngô Bình: “Gia sư là Thiên Cơ lão tổ". Anh không nói thật, nhưng đó cũng là ông nội của vợ chưa cưới, không coi là người ngoài.
Quốc sư kinh ngạc: "Thì ra là đệ tử của Thiên Cơ lão tổ, thất lễ, thất lễ!"