Ngô Bình suy nghĩ một lúc rồi nói: “Nhưng bản đồ này trên người hai cô, tôi e không tiện xem”.
Chu Khuynh Thành đỏ mặt: “Công tử cứ xem bình thường”.
Phương Phương: “Nếu đã như vậy thì hai cô hãy cùng công tử về Huyền Minh giáo đi, tạm thời đi theo tháp tùng ở đó”.
Hai cô gái vui mừng, Huyền Minh giáo là thế lực rất lớn, lại có Ngô Bình bảo vệ, cuộc sống của họ ở đó sẽ tốt hơn ở đây, thế là họ gật đầu đồng ý ngay.
Ngô Bình: “Người giả mạo hai cô nói có ác bá ức hiếp hai cô, có chuyện này không?”
Chu Khuynh Thành: “Có. Có điều mấy ngày trước ác bá đắc tội với một người có gốc gác nên đã bị đánh chết rồi”.
Ngô Bình: “Vậy không còn chuyện gì nữa rồi, chúng ta đi thôi”.
Anh nói xong thì dưới chân liền xuất hiện một luồng linh khí, ngưng tụ thành một đám mây trắng. Đám mây đưa mấy người họ bay ra khỏi nhà rồi bay lên cao, bên dưới, trâu trắng và tuấn mã chạy theo sau.
Tối hôm đó, Ngô Bình đã về Huyền Minh giáo. Cuối cùng thì Vân Thường cũng chờ được anh, cô ấy nói: “Sư huynh, trưởng lão Cừu Quang Thái đã chính thức tuyên bố anh là đệ tử của ông ấy rồi”.
Ngô Bình: “Đối thủ giành không lại ông ấy, vị sư tôn này của tôi cũng có chút thực lực”.
Vân Thường: “Trưởng lão Cừu Quang Thái cho người đến, nghe nói anh đã ra ngoài nên nhắn lại, bảo sư huynh về đến thì đến gặp ông ấy”.
Ngô Bình: “Ông ấy đang muốn chính thức nhận tôi làm đệ tử đây”.
Vân Thường: “Chắc là vậy. Sư huynh, sáng mai anh qua đó đi”.
Ngô Bình gật đầu: “Được”.
Sau khi sắp xếp cho hai chị em nhà họ Chu và Phương Phương, anh chuẩn bị luyện chế một số đan dược trước.
Lần này anh đã hái số lượng lớn linh dược, có thể luyện chế được rất nhiều đan dược. Anh tổng hợp và suy nghĩ xong thì lại luyện chế một số Nguyên Linh đan để cho Vân Thường uống, giúp cô ấy đột phá.
Anh luyện xong hai mẻ Nguyên Linh đan thì tiếp tục đột phá. Luyện Khí tầng tiếp theo gọi là Linh Khí Hóa Vật. Bước này cần tu luyện thời gian dài, tích lũy linh khí, cần phải khổ luyện mấy tháng, thậm chí là mấy năm mới luyện được.
May này Ngô Bình có tiên thể cửu truyền, thể chất mạnh, linh khí của anh cũng đến từ vũ trụ chính nên anh đã nhanh chóng luyện được tầng này.
Lúc này, anh vừa vận dụng linh khí thì linh khí liền ngưng tụ thành các loại đồ vật hoặc lá chắn, đao kiếm, thậm chí là cung tên.
Có điều đồ vật càng phức tạp thì càng khó ngưng tụ, trong đó liên quan đến rất nhiều kỹ thuật, cần phải cố sức luyện tập thì mới có thể tạo ra được một đồ vật hoàn chỉnh.
Thông thường, tu sĩ bình thường có thể nắm được hai đến ba phép biến hóa đã khá lắm rồi. Nhưng mục tiêu của Ngô Bình lại cao hơn nhiều, lúc thì anh biến linh khí thành áo giáp, lúc lại biến thành đao kiếm, lúc lại biến ra núi đồi, thiên biến vạn hóa.
Anh cứ thế luyện đến sáng. Linh khí hóa vật của anh cũng đã tương đối thuần thục, biến hóa khôn lường, nâng thực lực của anh lên rất cao.
Sau đó, anh rửa mặt rồi đến gặp Cừu Quang Thái.
Lúc đến chỗ ở của Cừu Quang Thái, anh nhìn thấy trước cửa có hai đệ tử chân truyền đang đứng, họ nhìn thấy anh thì đồng loạt cung kính chào với vẻ rất khách sáo: “Công tử, Cừu trưởng lão đang đợi anh đấy”.