Từ Bá Nhân là chủ tịch tỉnh nên rất quen thuộc và tường tận địa hình trong tỉnh, ông ấy vừa nhìn đã bật cười: “Nơi này nằm ở thành phố nghèo nhất tỉnh, không có tài nguyên gì cả. Cậu em, chắc chắn muốn khai thác du lịch ở đây chứ?”
Ngô Bình: “Nơi này non nước hữu tình, em thấy rất hợp. Em định đầu tư ba nghìn tỷ, mất ba năm để xây dựng nơi này thành khu du lịch sinh thái lớn nhất cả nước”.
Từ Bá Nhân giật mình, ba nghìn tỷ!
Thư ký Tiểu Tống suýt nữa đánh rơi bình trà, ba nghìn tỷ là khái niệm gì? Tổng thu nhập kinh tế một năm của tỉnh K cũng chỉ có mấy nghìn tỷ thôi.
Nếu dự án này được khởi động, kinh tế tỉnh K ít nhất sẽ tăng lên hai con số.
Dù sao cũng không phải người thường, ngoài mặt Từ Bá Nhân vẫn bình tĩnh, ông ấy cười nói: “Tiền đầu tư lớn như thế là để khai thác du lịch? Đầu tư ba nghìn tỷ chỉ sợ mất rất lâu mới có thể thu hồi”.
Ngô Bình cười nói: “Đương nhiên rồi, du lịch chỉ là một phần, đến lúc đó em muốn xây dựng vài kiến trúc cổ và nhà trên núi, chắc không có vấn đề gì chứ?”
Từ Bá Nhân nói: “Không thành vấn đề, mục đích khai thác đất không giới hạn, nhưng so với việc khai thác du lịch, trong tay anh có một dự án khá tốt, em có muốn suy xét không?”
Ngô Bình hỏi: “Ồ, dự án gì thế?”
Từ Bá Nhân lấy một phần tài liệu ra nói: “Em xem đi, trong đó nói rất chi tiết”.
Ngô Bình đọc lướt qua cũng hiểu đại khái về dự án này, đây là dự án xúc tiến đầu tư cũ, có rất nhiều ưu đãi, miễn phí sử dụng đất năm năm, miễn thuế ba năm đầu.
Ngô Bình xem vị trí, là ở ngoại ô phía Đông của tỉnh, giao thông thuận lợi, địa hình bằng phẳng. Nhưng quan trọng là miếng đất này không xa núi hoang mà anh muốn khai phá, chỉ có mấy mươi cây số.
Anh hơi động lòng, nghĩ đến ngoại viện Thục Sơn, nói: “Anh Từ, em muốn mở một võ quán quy mô lớn, được chứ?”
Từ Bá Nhân cười nói: “Chỉ cần đầu tiên thì dự án nào cũng được”.
Ngô Bình: “Nhưng diện tích võ quán của em khá lớn, cần một mảnh đất rất lớn”.
Từ Bá Nhân hỏi: “Khoảng bao nhiêu?”
Ngô Bình ngẫm nghĩ: “Không nhỏ hơn một nghìn mét vuông”.
Từ Bá Nhân ngây người, diện tích cả Thạch Thành cũng chỉ hơn một nghìn mét vuông, Ngô Bình cần đến một nghìn?
“Võ quán có thể dùng nhiều đất thế sao?”, ông ấy ngạc nhiên hỏi.
Ngô Bình: “Ừ, bọn em muốn xây võ quán quy mô lớn, cao cấp, đến lúc đó cần nhiều đất và vốn đầu tư cực lớn”.
Từ Bá Nhân hỏi: “Võ quán lớn như thế thì phải đầu tư bao nhiêu tiền mới có thể xây được?”
Ngô Bình: “Theo chi phí xây dựng năm nghìn một mét vuông thì có thể nào cũng cần đến năm nghìn tỷ tệ”.
Dù Từ Bá Nhân có địa vị cao cũng không khỏi kinh ngạc với số tiền này. Mấy giây sau, ông ấy mới hoàn hồn nói: “Năm nghìn tỷ, đó là một con số rất lớn…”