Tuy Đường Thiên Tuyệt bị khống chế, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh, vì vậy ông ấy vẫn biết và nghe thấy hết mọi chuyện.
Ông ấy thở dài nói: “Chuyện đến nước này thì còn làm thế nào nữa? Cháu đồng ý với Đế Tân là đúng, dẫu sao mạng sống vẫn là quan trọng nhất”.
Đường Băng Vân: “Ông có biết chuyện của bố cháu không ạ?”
Đường Thiên Tuyệt có vẻ phức tạp: “Ông cũng mới biết thôi, không ngờ Đường Vô Mệnh lại hại Vô Kị, là ông nhìn nhầm người”.
Ngô Bình: “Ông đừng đau lòng, chuyện qua rồi ạ. Giờ mình phải nghĩ cách đối phó với cục diện hiện giờ”.
Đường Thiên Tuyệt gật đầu: “Cháu nói đúng”, say đó ông ấy bảo cơ trưởng quay đầu về Thục.
Máy bay chuyển hướng, Đường Thiên Tuyệt nói: “Ngô Bình, sau khi hạ cánh, chúng ta sẽ tiến hành theo kế hoạch của Đế Tân. Ông sẽ cho cháu làm tổng hộ pháp trước, chờ xong tang lễ của Vô Mệnh, ông sẽ chính thức bổ nhiệm cháu làm thiếu tôn sau”.
Ngô Bình chắp tay: “Cảm ơn ông đã tin tưởng cháu”.
Đường Thiên Tuyệt thờ dài một hơi: “Đường Môn nguy kịch lắm rồi, nếu không cho một liều thuốc mạnh thì không qua khỏi được. Trước kia, ông còn mộng tưởng một mình mình sẽ xử lý được, nhưng giờ xem ra không thể rồi”.
Ông ấy nhìn Ngô Bình: “Ngô Bình, sau này cháu là thiếu tôn, Băng Vân làm lệnh chủ Thiên Sát. Hai đứa chỉ dưới quyền ông thôi, ông hi vọng hai đứa sẽ giúp Đường Môn phát triển vững mạnh”.
Ngô Bình vội nói: “Cháu sẽ cố hết sức ạ”.
Đường Băng Vân: “Ông yên tâm, có Ngô Bình rồi, chúng ta sẽ làm được thôi”.
Đường Thiên Tuyệt cười lớn nói: “Băng Vân, trước kia cháu còn chế chuyện hôn sự này, giờ đã hài lòng chưa?”
Đường Băng Vân đỏ mặt nói: “Ông nhắc chuyện này làm gì ạ”.
Đường Thiên Tuyệt cười phá lên.
Nửa tiếng sau, máy bay đã hạ cánh. Ba người lên xe rồi quay lại nơi diễn ra cuộc họp của Đường Môn.
Khi họ đến nơi, mọi người vẫn chưa biết vừa có một chuyện sẽ thay đổi cả Đường Môn.
Đường Thiên Tuyệt quay về làm ai cũng kinh động, các thành viên đều hành lễ, tuy trước đó họ đã nghe phong phanh tin ông ấy đã chết.
Đường Thiên Tuyệt đi thẳng vào phòng họp.
Lúc này, cuộc họp đã tới hồi kết, các vị trưởng lão đều ở đây. Đường Thiên Tuyệt vừa tới, họ đều tỏ vẻ sững sờ rồi ra đón.
Đường Thiên Tuyệt nói: “Buổi họp kết thúc, bắt đầu vào tiệc thôi”.
Môn chủ hạ lệnh, ai cũng phải nghe theo. Đường An nhanh chóng sắp xếp tiệc, chàng rể Ngô Bình cũng được tham dự.