Anh lo cách làm của mình quá kinh hãi nên đành phải chờ đến tối.
Anh đi quanh một vòng rồi chọn được một ngọn núi, sau đó nói với Lý Mai: “Hãy xây một miếu Lữ Tiên ở đây để thờ Lữ Tổ”.
Lý Mai khó hiểu hỏi: “Huyền Bình, tại sao phải làm thế?”
Ngô Bình: “Lữ Tổ là sư tổ của anh, anh xây miếu cho ông ấy cũng là chuyện bình thường. Vả lại, anh không chỉ xây ở đây đâu, mà sẽ xây miếu Lữ Tiên ở các quốc gia cơ”.
Lý Mai ngạc nhiên nói: “Bác trai là đệ tử của Lữ Tổ ư?”
Ngô Bình cười nói: “Ừ, anh quên chưa nói với em”.
Lý Mai cảm thán: “Cứ như mơ vậy, ai ngờ bác trai lại là đệ tử của thần tiên chứ”.
Ngô Bình chỉnh lại lời của cô ấy: “Không phải thần tiên, mà là chân tiên”.
Lý Mai cười hỏi: “Có gì khác nhau nào?”
Ngô Bình: “Khác nhiều đấy, thần tiên như quan chức cấp tỉnh, còn chân tiên thì là cấp quốc gia”.
Lý Mai nói: “Ờ, thế thì chân tiên mạnh hơn thần tiên rồi”.
Ngô Bình: “Nói vậy cũng đúng”.
Anh quan sát xung quanh rồi nói: “Mảnh đất này rộng quá, anh sẽ cho vài người đến trông coi”.
Vì thế, anh lập tức gọi điện cho ai đó.
Sau đó, anh nói: “Tối anh lại đến, giờ phải đi có việc đây”.
Lý Mai: “Ừm, em chờ anh”.
Ngô Bình bay đi, tiến tới nơi Luyện Ma.
Giờ anh đã có đan dược nên có thể vào đó rồi cứu nhiều ma nhân hơn. Tu vi của họ đều không thấp, sau khi hồi phục sẽ giúp anh trông coi ngọn núi hoang kia.
Lần này đến gia tộc Đệ Nhất, Ngô Bình đi thẳng đến nơi Luyện Ma.
Anh đã có kinh nghiệm hơn lần trước, nên vào trong một cái là đi tìm Ma Quân kia luôn.
Nơi Luyện Ma này có hơn 300 nghìn ma nhân, trong số đó không thiếu Chân Nhân, Chân Quân hay thậm chí là cường giả Tiên Quân. Nếu Ngô Bình có thể thu phục được họ thì anh sẽ gây dựng được thực lực rất lớn.
Ngay khi đi vào địa bàn của ma nhân, Ngô Bình lập tức bị một tốp ma nhân bao vây. Chúng có tu vi không cao, hầu hết ở cảnh giới Nhân Tiên.
Anh lập tức niệm Đại Phạn Thiền Âm, các ma nhân ở xunh quanh lập tức đau đớn ôm đầu. Họ đã bị tẩu hoả nhập ma quá nặng nên Đại Phạn Thiền Âm của Ngô Bình chỉ có thể áp chế được họ, chứ không thể chuyển hoá họ được. Muốn những người này bình thường trở lại thì cần phải cho họ uống Hoá Ma Đan.
Nhưng hiện giờ, số lượng Hoá Ma Đan của Ngô Bình có hạn, anh phải ưu tiên cho những người có tu vi cao uống để dẫn họ rời khỏi đây trước.
Ngày càng có nhiều ma nhân xuất hiện, nhưng vừa lại gần Ngô Bình, đã bị Đại Phạn Thiền Âm áp chế nên buộc phải lùi lại.
Anh đi thêm một lát thì nhìn thấy một ngọn núi lớn, ở đây có rất nhiều các hang núi, có người thò đầu từ bên trong ra, tất cả đều là ma nhân ở đây.
Đột nhiên có một người sống bình thường xuất hiện tại nơi ở của ma nhân, chúng đồng loạt ùa ra rồi bao vây Ngô Bình.