Sau khi nghe xong, Đào Như Tuyết kinh ngạc đáp: “Có lẽ đó chính là Giáp bà bà – cao thủ Cổ Đạo của tộc Hắc Miêu. Bà ấy có một đứa con gái, có lẽ chính là cô trợ lý kia. Không xong rồi, Giáp bà bà sẽ không nương tay đâu, một khi bà ấy ra tay thì nhà họ Thiệu chắc chắn bại”.
Ngô Bình cau mày: “Như Tuyết, em có thể giúp liên lạc với Giáp bà bà không? Nếu có thể thì hãy nói với bà ấy anh có thể khiến con gái bà ấy tỉnh lại”.
Đào Như Tuyết suy nghĩ một lát rồi đáp: “Để em thử xem, đợi tin nhé”.
Ngô Bình cúp điện thoại, Thiệu Tôn lo lắng hỏi: “Anh Ngô, thế nào rồi?”
Ngô Bình vẻ mặt nghiêm trọng, đáp: “Người mà nhà cậu đắc tội gọi là Giáp bà bà, là một cao thủ Cổ Đạo. Nếu bà ấy không dừng tay thì nhà họ Thiệu có khả năng diệt tộc”.
Thiệu Tôn nghe mà mềm nhũn người: “Vậy…vậy phải làm sao đây?”
Ngô Bình nhìn anh ta, đáp: “Thiệu Tôn, đây là việc lớn, tôi phải gặp gia chủ nhà cậu”.
Thiệu Tôn vội vã đáp: “Được được, tôi lập tức đưa anh tới gặp ông nội”.
Ngô Bình nói với mấy người còn lại: “Hôm khác chúng ta gặp mặt nhé”.
Ngưu Đống Đống và mấy người kia vẫn muốn xem náo nhiệt nhưng lại sợ chuốc hoạ vào mình nên nhanh chóng từ biệt đi về. Sau đó, Ngô Bình và Diệp Huyền lên xe cùng Thiệu Tôn về nhà họ Thiệu.
Trong biệt thự nhà họ Thiệu lúc này, bố Thiệu Tôn là Thiệu Minh Triết đang bị mấy người làm ấn xuống mặt đất. Ban nãy Thiệu Minh Triết đột nhiên phát điên, suýt giết cả vợ mình.
Bên cạnh là một ông cụ vẻ mặt vô cùng khó coi, quát: “Thiệu Tôn đâu? Sao nó vẫn chưa về?”
Ông cụ này chính là ông nội Thiệu Tôn, cũng là gia chủ nhà họ Thiệu – Thiệu Bồi Trân.
Người quản gia vội vã đi tới, nói: “Ông chủ, cậu chủ đang về rồi ạ. Cậu ấy nói mời tới một bác sĩ”.
“Bác sĩ?”, Thiệu Bồi Trân hừ lạnh: “Sợ lại là mấy tên giang hồ lừa đảo!”
Ông ta vừa dứt lời thì Thiệu Tôn, Diệp Huyền và Ngô Bình đã bước vào. Nhìn thấy bộ dạng bố mình, Thiệu Tôn kinh hãi: “Ông nội ơi, bố cháu làm sao thế?”
Thiệu Bồi Trân giận dữ quát: “Khốn nạn, mày đi ăn chơi đàng điếm ở đâu? Bố mày ra nông nỗi này mà vẫn còn tâm trạng đi chơi hả?”
Thiệu Tôn cúi đầu lí nhí: “Ông nội, cháu mời tới một vị thần y. Anh ấy đã điều tra ra bố cháu bị làm sao rồi”.
Thiệu Bồi Trân sững người: “Đã điều tra ra rồi sao?”
Ngô Bình chắp tay đáp: “Vinh hạnh được gặp Thiệu tiên sinh. Tôi là Ngô Bình, bạn của Thiệu Tôn”.
Thiệu Bồi Trân mặc dù đang tức đến bốc khói đầu nhưng là người có tu dưỡng nên đã kiềm chế lại. Ông ta gật đầu hành lễ lại rồi đáp: “Trong nhà xảy ra chuyện, khiến các vị cười chê rồi. Thiệu Tôn nói cậu biết nguyên nhân con trai tôi ra cơ sự này?”
Ngô Bình gật đầu: “Nguyên nhân là do công ty nhà họ Thiệu, anh họ của Thiệu Tôn chèn ép một nữ trợ lý. Không những ép cô ấy thôi việc, lại còn quỵt lương. Cô trợ lý trong lúc uất ức đã nhảy lầu tự tử, giờ đã trở thành người thực vật”.
“Vốn dĩ nếu cô ấy chỉ là người bình thường thì bồi thường tiền là hết câu chuyện. Nhưng mẹ ruột của cô ấy lại là một cao thủ Cổ Đạo nổi tiếng, gọi là Giáp bà bà. Giáp bà bà hận gia đình ông thấu xương, tiếp theo bà ấy sẽ khiến cả nhà ông tán gia bại sản, thậm chí chết người, nhà họ Thiệu sẽ không còn gì”.