Trương Định Nhất đáp: “Dạo gần đây, tôi vẫn luôn suy nghĩ về một vấn đề, ấy là lấy tài nguyên bằng cách nào. Tôi nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cách tốt nhất là gia nhập môn phái”.
Ngô Bình hỏi: “Anh Trương, tôi mới đến đây nên chưa biết chuyện gì cả. Ở đây có Khuyên giới không?”
Trương Định Nhất nói: “Về điểm này tôi có thể khẳng định, thế giới này không có Khuyên giới”.
“Vậy có Thần tộc không?”, Ngô Bình hỏi.
Trương Định Nhất đáp: “Không rõ. Có một số chuyện cần chúng ta có thực lực mới biết được”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Trước khi đến đây, anh Trương đã biết về sự tồn tại của thế giới song song à?”
Trương Định Nhất trả lời: “Ừ. Hai thế giới này ảnh hưởng lẫn nhau, rất khó vẹn toàn đôi bên. Tất cả người hoà hợp đều ở trình độ kẻ mạnh siêu cấp và có tư chất nghịch thiên”.
Ngô Bình hỏi anh ta: “Anh Trương bảo là gia nhập môn phái, vậy có cách nào không?”
Trương Định Nhất gật đầu: “Thế giới chúng ta đang ở chỉ là một phần nhỏ của thế tục. Ở đây, chúng ta không tiếp xúc được nhiều môn phái. Sau một thời gian tìm kiếm, cuối cùng tôi đã phát hiện một môn phái có thực lực khá tốt - phái Hoàng Long”.
Ngô Bình hỏi: “Chưởng môn của phái Hoàng Long có năng lực ra sao?”
Trương Định Nhất nói: “Tuy chỉ là Địa Tiên, nhưng phái Hoàng Long và một môn phái lớn hơn có quan hệ phụ thuộc. Chỉ cần gia nhập phái Hoàng Long, về sau sẽ có cơ hội vào môn phải lớn hơn đó”.
“Tại sao anh vẫn chưa gia nhập?”
Trương Định Nhất cười đáp: “Năng lực của tôi chưa hồi phục, nên vẫn còn do dự. Anh Ngô, hay là chúng ta cùng gia nhập phái Hoàng Long?”
Ngô Bình hỏi lại: “Anh chắc chắn nội bộ phái Hoàng Long không có người hoà hợp?”
Trương Định Nhất nói: “Chắc là không có đâu nhỉ? Dù gì thì số lượng người hoà hợp cũng không nhiều, chúng ta gặp mặt nhau đã là xác suất cực nhỏ rồi”.
Ngô Bình bảo: “Vậy anh Trương có thể tiếp xúc trước, nhưng tạm thời đừng nhắc tên tôi. Nếu chắc chắn ổn thì chúng ta có thể gia nhập phái Hoàng Long”.
Trương Định Nhất cười nói: “Được! Mấy ngày tới, tôi sẽ liên hệ với phái Hoàng Long”.
Nói thêm một lúc nữa, cả hai tạm biệt.
Về đến biệt thự Ngư Châu, La Phi Phi đang xem phim. Thấy anh về, cô ấy cười nói: “Tiểu Bình, em cảm thấy nhà này rộng quá”.
Ngô Bình đáp: “Không rộng. Phi Phi, khi rảnh em nhớ dẫn chú và dì đến tham quan. Thấy chúng ta có nhà rồi, có lẽ họ sẽ không phản đối chúng ta yêu nhau nữa”.
La Phi Phi gật đầu: “Vâng!”
Sau khi ru La Phi Phi ngủ, Ngô Bình bắt đầu tu luyện. Anh phải nhanh chóng khôi phục tu vi, nếu không sẽ không thể có chỗ đứng ở thế giới này.