Sau ba bài thi, đại đa số người thi đã bị loại, không thể tiếp tục tham gia hai vòng sau.
Hai vòng sau, vòng đầu là hỗn chiến. Tất cả những người tham gia bị đưa vào một không gian, sau đó họ sẽ chiến đấu với nhau. Mười lăm người sau cùng trụ vững được sẽ vào vòng đấu tiếp theo.
Vòng đấu thứ hai là vòng đấu của mười lăm tu sĩ vượt qua vòng đấu trước, mỗi trận thắng sẽ được cộng điểm. Sau cùng, sẽ xếp loại theo điểm tổng để chọn ra mười người đứng đầu.
Sau khi biết nội dung cuộc thi, Ngô Bình đáp: “Không vấn đề gì. Có điều, có việc này muốn nhờ cô giúp đỡ”.
Mị Lan: “Mời công tử nói”.
“Tôi muốn mua cái lò quẻ đó”.
Mị Lan sững sờ: “Mua lò quẻ? Việc này…”
Ngô Bình mỉm cười nói tiếp: "Đối với Ẩn đảo thì nó chỉ là một pháp khí dùng để kiểm tra tu sĩ, hơn nữa hiệu quả cũng không quá tốt. Nếu như bán lò quẻ cho tôi thì tôi có thể giúp Ẩn đảo xây dựng nên trận pháp Quái Tiên huyền diệu. Trận pháp này không chỉ chọn được ra những người có tư chất tốt mà còn có thể đưa ra đánh giá một cách chi tiết và chuẩn xác".
Mị Lan rất kinh ngạc: "Công tử còn có thể tạo nên đại trận kỳ diệu như vậy sao?"
Ngô Bình: "Nếu mọi người không tin, tôi có thể tạo đại trận trước. Sau đó mọi người có thể suy nghĩ xem có muốn bán lò cho tôi không".
Mị Lan gật đầu: "Được, việc này tôi sẽ nói với phụ vương, bảo người bàn bạc với hai vị vương gia còn lại. Có điều, giá của lò quẻ chắc chắn sẽ rất cao".
Ngô Bình: "Quận chúa Mị Lan, có thể giúp tôi tính sơ sơ giá của lò quẻ được không?"
Mị Lan nghĩ ngợi một lát rồi đáp: "Thực ra có một thầy luyện đan của Long Tộc ở Đông Hải Long Cung cũng từng hỏi mua lò quẻ. Giá khởi điểm ban đầu lên tới hai nghìn tỷ đồng Tiên".
Ngô Bình sững sờ: "Hai nghìn tỷ?"
Mị Lan: "Nhưng lúc đó, thầy luyện đan kia không thể giúp chúng tôi lập đại trận để kiểm tra tu sĩ nên giá cao là đương nhiên. Còn công tử có thể giúp chúng tôi lập ra đại trận có hiệu quả tương đương thì giá cả sẽ vào khoảng một nghìn tỷ".
Ngô Bình thở hắt một hơi: "Một nghìn tỷ, vậy cũng không rẻ chút nào".
Anh nghĩ ngẫm một lát rồi hỏi: "Lúc cá cược, tôi có được tham gia không?"
Mị Lan cười đáp: "Đương nhiên là được rồi, tôi có thể đại diện anh để cược giúp".
Ngô Bình: "Trong tay tôi không có đồng Tiên, chỉ có đồng Thần Long".
Mị Lan: "Cũng được. Trên Ẩn đảo này thì một đồng Tiên bằng năm đồng Thần Long, cho nên anh có thể đi đổi tiền".
Ngô Bình nghĩ ngẫm một lát rồi lấy ra bảy trăm năm mươi tỷ đồng Thần Long, đưa cho Mị Lan rồi mỉm cười nói: "Chỗ này tương đương với một trăm năm mươi tỷ đồng Tiên, cô giúp tôi cược nhé".