Tiết Thái Hổ cười khì khì: “Toàn nhân vật tép riu thôi không đáng nhắc đến, sòng bạc thua hơn sáu tỷ, kiểu gì tướng quân Aung cũng tức điên người, khéo còn chạy đến bây giờ đấy”.
Ngô Bình: “Ông nghĩ tôi có nên lấy số tiền này không?”
Tiết Thái Hổ nói: “Dựa vào thực lực của chúng ta thì có thể lấy, nhưng tôi khuyên là không nên làm vậy. Để lát gặp Aung, tôi thử thương lượng với ông ta xem có thể bán cho mình kho nguyên thạch số một không”.
Quả nhiên vài phút sau, giám đốc sòng bạc đã quay lại, anh ta rất lịch sự nói với Ngô Bình: “Cậu Ngô, tướng quân của chúng tôi muốn gặp cậu để chúc mừng”.
Ngô Bình nói: “Tướng quân cầu kỳ quá!”
Giám đốc sòng bạc: “Tướng quân đang ở trên tầng, mời anh”.
Vì thế, Ngô Bình, Tiết Thái Hổ và Đinh Mặc đã đi theo người đó lên tầng 50.
Họ đi vào một căn nhà rất lớn và sang trọng, bên trong có cả bể bơi, đang có rất nhiều cô gái đẹp ngồi ở đó, da đen, da trắng, da vàng đủ cả, ai cũng rất quyến rũ.
Một người đàn ông ngồi trên sofa, ông ta chỉ mặc một cái quần đùi, còn thân trên để trần, nhìn dáng người của ông ta còn khoẻ khoắn hơn ối thanh niên. Hơn nữa, rõ ràng là tướng quân Aung có tu vi, dù chưa luyện ra được chân khí, nhưng cũng ở cảnh giới Lực rồi.
Thấy nhóm Tiết Thái Hổ đi vào, tướng quân Aung cười nói: “Tôi còn đang thắc mắc không biết là ai thắng nhiều tiền thế, ra là người của anh Tiết”.
Tiết Thái Hổ cười lớn nói: “Chúng tôi chỉ chơi cho vui thôi, trước đây tôi cũng từng thua nhiều ở sòng này mà. Vật đổi sao rời, thi thoảng gặp may cũng là chuyện bình thường”.
Tướng quân Aung vung tay lên, một người đẹp ngồi bên cạnh đã châm xì gà cho ông ta, ông ta hít một hơi rồi nói: “Anh Tiết, chúng ta đã hợp tác nhiều năm, có gì thì anh cứ nói thẳng, sao phải tìm người tới phá sòng của tôi thế?”
Tiết Thái Hổ nói: “Tướng quân quá lời rồi, sao tôi dám làm thế chứ? Chúng tôi chỉ chơi cho vui thôi, nhưng…”
Gã ngập ngừng rồi nói: “Cậu chủ Ngô đây có địa vị cao hơn tôi, cậu ấy đến là muốn mua nguyên thạch của ông”.
Tướng quân Aung cười nói: “Mua nguyên thạch? Tôi có, muốn mua bao nhiêu cũng được”.
Tiết Thái Hổ: “Cậu chủ Ngô muốn mua nguyên thạch cao cấp, nhưng tướng quân xưa nay không bán loại ấy, thật lòng mà tôi thì tôi luôn tiếc nuối”.
Tướng quân Aung híp mắt nói: “Muốn mua phỉ thuý cao cấp ư?”
Kho số một của tướng quân Aung toàn nguyên thạch tốt nhất, ông ta định giữ lại cho con cháu đời sau, vì thế chưa bao giờ bán cho ai.
Tiết Thái Hổ cười nói: “Hơn sáu tỷ này chúng tôi không lấy nữa, coi như bày tỏ thành ý, tướng quân thấy sao?”
Tướng quân Aung thoáng do dự, một người đàn ông cao hơn mét chín, da đen nhẻm, cơ bắp cuồn cuộn bước ra rồi lạnh giọng nói: “Ông không có tư cách ra điều kiện với tướng quân”.
Người này vừa bước ra là Tiết Thái Hổ đã tái mặt rồi nói với Ngô Bình: “Cậu chủ Ngô, đây là vệ sĩ của tướng quân Aung, tên là Sein”.
Ngô Bình liếc nhìn người đó thì thấy gã là cao thủ cảnh giới Thần, anh nói: “Tướng quân chưa nói gì, ai cho anh vô lễ vậy hả? Lui xuống!”
Sein nổi sung rồi bật người lên cao, sau đó dùng đầu gối húc mạnh vào ngực Ngô Bình, đây là võ Muay Thái, có uy lực rất mạnh.
Ngô Bình đứng yên tại chỗ rồi tung một quyền ra, anh dùng một chiêu thức của Ngũ Long Thánh Quyền, uy lực không hề kém cạnh.