Nguyên Định Châu: “Cũng ổn, tôi vừa bàn được một mối lớn xong”.
Ông chủ Ngưu thấy như bị chảy máu, song vẫn nói: “Có phải là vị khách từ bên tôi sang không? Ha ha, khi ấy tôi đang bận bàn một việc quan trọng, không muốn người ta chờ nên mới bảo sang chỗ cậu thử, không ngờ lại là mối ngon”.
Nguyên Định Châu đương nhiên không tin lời ông ta: “Thế à? Thế thì tôi phải cảm ơn ông rồi. Người đó chính là ông chủ Lý của cửa hàng đan dược, anh ấy đang cần tìm một bên đấu giá để hợp tác lâu dài. Đan dược anh ấy mang đến là đan dược tuyệt phẩm đứng thứ 50 trên bảng Linh Đan, ngoài ra còn có các linh đan quý hiếm khác”.
Ông chủ Ngưu dù có kiềm chế đến mấy cũng phải nhăn nhó mặt mày: “Ông chủ Ngưu, cậu không đùa chứ? Dù là cửa hàng đan dược thì cũng đâu thể có lắm đan dược quý thế?”
Nguyên Định Châu cười phá lên nói: “Cửa hàng đan dược bình thường thì không, nhưng ông chủ Lý là thầy luyện đan Lục Tử Đỉnh nên luyện vài lò đan dược cấp cao có gì là khó đâu”
Không lâu sau, ông chủ Ngưu đã về bên của mình để tìm tên nhân viên, sau đó đánh cho hắn một trận rồi ném ra ngoài đường.
Đây là một sai lầm quá lớn, nếu Ngô Bình hợp tác lâu dài với Vĩnh Huy thì họ có thể mượn cơ hội này để đánh bật Mậu Sinh.
“Nhất định phải ngăn cản chuyện hợp tác của họ”, ông chủ Ngưu lẩm bẩm.
Ngô Bình vừa về đến nhà một lúc thì có người vào báo có một người họ Ngưu đến xin gặp, người này còn tự nhận là chủ của phòng đấu giá Mậu Sinh.
Ngô Bình lập tức cho ông ta vào.
Ông chủ Ngưu vừa vào đã tươi cười nói: “Thầy Lý, tôi là Ngưu Chấn Danh, nghe danh của cậu đã lâu nhưng nay mới biết cậu đã tới Giang Nam Thành. Tôi vừa biết tin đã đến chào hỏi ngay”, đi sau ông ta là mấy tên tuỳ tùng cầm quà.
Ngô Bình: “Ông chủ Ngưu khách sáo quá, tôi có nghe kể về ông rồi, ông là chủ của phòng đấu giá Mậu Sinh nổi tiếng”.
Ngưu Chấn Danh thở dài nói: “Trước đó là nhân viên của tôi đã không đón tiếp cậu chu đáo, để cậu sang bên đối diện mất”.
Ngô Bình: “Con người tôi làm gì cũng muốn phải nhanh gọn, sau đó đi loanh quanh thì gặp ông chủ Nguyên”.
Ngưu Chấn Danh: “Thứ cho tôi nói thẳng, cậu có thể nghĩ lại chuyện hợp tác với Mậu Sinh được không?”
Ngô Bình: “Xin lỗi, tôi đã bàn xong với Vĩnh Huy rồi, sau này tất cả đan dược của tôi đều sẽ do họ phụ trách đấu giá”.
Ngưu Chấn Danh cau mày nói: “Thầy Ngô, chúng tôi cũng sẽ đưa ra điều kiện y như họ”.
Ngô Bình: “Không liên quan đến điều kiện, chúng tôi đã chốt rồi nên không thay đổi được nữa”.
Ngưu Chấn Danh thở dài: “Thầy Lý không sợ hợp tác với Vĩnh Huy thì sẽ đắc tội với Mậu Sinh ư?”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Ý ông là nếu tôi không hợp tác với ông thì ông sẽ gây bất lợi cho tôi à?”