Ngô Bình đưa Mộc Băng Thiền về trường học trước, còn cậu tiếp tục chờ Hàn Băng Nghiên thi xong. Môn thi sáng nay là toán học, Ngô Bình đợi khoảng 10 phút thì đã thi xong, trông tâm trạng của Hàn Băng Nghiên có khá tốt, khuôn mặt tươi cười như hoa.
"Băng Nghiên, toán học có khó lắm không?"
Hàn Băng Nghiên lắc đầu đáp: "Rất dễ".
Ngô Bình nói: "Ừ, vậy đi thôi, đi ăn trước rồi anh sẽ dẫn em đi dạo khắp nơi".
Buổi trưa, họ chơi ở xung quanh, chiều thi tiếp. Ngô Bình tìm một nơi yên tĩnh gần đó tu luyện, chuẩn bị ngưng tụ Chân Phù.
Trước đó, cậu còn có một ý tưởng là lấy Thiên Chi Bí Lực làm trung tâm ngưng tụ tất cả các bí pháp lại thành một, cô đọng ra một lá Chân Phù có sức mạnh khủng bố. Lá bùa này sẽ bao gồm tất cả các bí ấn do những bí pháp cần thiết ngưng tụ ra. Nếu cần thì những bí ấn đó có thể thoáng chốc liên kết với nhau hình thành bí trận, sau đó phát ra pháp thuật mà Ngô Bình cần.
Có điều, muốn ngưng tụ ra một lá Chân Phù mà chưa ai từng làm thậm chí là trước giờ chưa từng có thì cậu cần phải tham khảo một số thứ. Thế nên, cậu càng phải là người đi đầu làm ra nó.
"Tiền bối, tôi muốn hiểu sâu hơn về cảnh giới Trúc Cơ của Đại Lục Thánh Cổ".
Sau khi Phương Lập biết được suy nghĩ của cậu bèn cẩn thận giải thích. Cảnh giới Trúc Cơ ở Đại Lục Thánh Cổ chia làm 4 bậc và 12 tầng. Bốn bậc kia đều tồn tại độc lập, hoàn thành bất cứ một bậc nào đều có thể thử đột phá lên Nguyên Anh Cảnh.
Trong đó, Trúc Cơ tầng một còn được gọi là Trúc Cơ bình thường, đa số Trúc Cơ trên thế giới đều có thể Trúc Cơ bình thường, ở cảnh giới này phần lớn không có gì nổi bật nên mới có tên là Trúc Cơ bình thường.
Trúc Cơ tầng hai có ba tầng bảo gồm Trúc Cơ tầng một. Trong ngàn người mới có một người đột phá lên Trúc Cơ tầng hai, nên những tu sĩ có thể đột phá được thuộc dạng có tu chất khá tốt, bình thường đều là đệ tử số một trong tông. Vì vậy, Trúc Cơ tầng hai được gọi là Trúc Cơ nhất lưu.
Trúc Cơ tầng ba thì lại cực kỳ khó, có thể lên được tầng ba đều trong cả triệu người mới có một. Thế nên, đương nhiên họ đều là thiên kiêu trong tông môn, bất kể ở đâu cũng là những nhân vật làm mưa làm gió. Vì lý do đó nên Trúc Cơ tầng ba còn được gọi là Trúc Cơ thiên kiêu.
Khó khăn nhất là Trúc Cơ tầng bốn và 12 tầng của nó, độ khó chắc phải gấp trăm lần tầng ba. Ở Đại Lục Thánh Cổ, cứ cách một, hai trăm năm mới xuất hiện một tu sĩ Trúc Cơ tầng bốn. Vì vậy, nó còn được gọi là Trúc Cơ tuyệt thế.
Trong đó, ngưng tụ Chân Phù thuộc loại cảnh giới đầu tiên của Trúc Cơ nhất lưu. Cảnh giới này ở Đại Lục Thánh Cổ cũng được gọi là Chân Phù Cảnh, nhưng lại có một sự khác biệt nhỏ.
Phần quan trọng nhất nằm ở chỗ Chân Phù Cảnh cũng không phải một loại bí pháp mà là dung hợp nhiều loại. Ở Đại Lục Thánh Cổ, dung hợp những bí pháp khác nhau thành một loại, cách này chẳng những có thể nâng cao sức mạnh mà còn tăng lên cả hiệu suất. Chẳng hạn như, sức mạnh của ba loại bí pháp là một trăm điểm, tiêu hao cũng là một trăm điểm. Nhưng nếu có thể dung hợp ba loại bí pháp lại với nhau thì có thể bùng nổ ra tám trăm điểm sức mạnh, mà tiêu hao lại chỉ có hai trăm điểm.
Vì lý do thần kỳ ấy mà đa số tu sĩ trên Đại Lục Thánh Cổ đều chọn cách dung hợp bí pháp. Thế nên, ở đấy đã hình thành rất nhiều trường phái dung hợp bí pháp.
Phương Lập nói cho cậu biết sau khi dung hợp bí phát, hợp hai làm một được gọi là Song Nhất Pháp, hợp ba làm một gọi là Tam Nhất Pháp, cứ thế mà loại suy ra. Song, sau khi mọi người phát hiện năm hợp một khá là khó, còn khó hơn cả sáu hợp một rất nhiều, nhưng sức mạnh của năm hợp một lại vượt xa sáu hợp một, còn phải kết hợp năm loại bí pháp Ngũ Hành mới dung hợp được. Thế nên, bí pháp ấy còn được gọi là Ngũ Hành bí pháp.
Cứ như thế, kế tiếp còn có Thất Tinh bí pháp, Cửu Âm bí pháp, Cửu Dương bí pháp... Chỉ là, hợp ba làm một đã cực kỳ khó, với những bí pháp đặc biệt kia thì càng khó. Tu sĩ bình thường chắc chắn không là được, chỉ là những thiên kiêu mới dám thử một lần.
Nói đến dung hợp bí pháp, mới trước đó Ngô Bình còn nghe Mộc Băng Thiền nhắc đến. Kiếp trước, cô ta từng nghiên cứu nên cực kỳ am hiểu về vấn đề này.
Loại bí pháp dung hợp kiểu này có điểm giống với suy nghĩ cô động một đạo phù của Ngô Bình. Có điều, lối suy nghĩ của cậu càng tân tiến hơn, trực tiếp gộp những bí pháp lại với nhau, khi dùng lại kết hợp. Kể từ đó, cậu sẽ có được vô số cách phối hợp hình thành vô số loại dung hợp bí pháp!
Ngô Bình nghe xong Phương Lập giới thiệu xong hình thức tu hành của Trúc Cơ thì cảm thấy Trúc Cơ của Đại Lục Thánh Cổ có vẻ hoàn thiện hơn. Cậu cần phải điều chỉnh cách tu luyện một chút, bắt đầu tu luyện từ Trúc Cơ tầng một. Chẳng hạn như cảnh giới thứ nhất của Trúc Cơ tầng một, mở kiếu rồi mở ra bí khiếu.
Trong lúc Ngô Bình tu luyện thì chưa bao giờ phát hiện bí khiếu. Hỏi Phương Lập mới biết bí kiếu không phải bẩm sinh đã có mà là lợi dụng bí pháp mở ra, vả lại cứ một khiếu là một bí pháp. Nhưng bí pháp đó được các thế lực lớn của Đại Lục Thánh Cổ cực kỳ quý trọng, không dễ gì mà truyền ra ngoài.
Đặc biệt là cơ thể người có 122 bí khiếu, với cách tu luyện của tu sĩ bình thường thì chỉ có thể mở ra được hai mươi lăm bí khiếu. hai mươi lăm bí khiếu khác chỉ có thiên tài của một số tông môn mới có cách mở ra. hai mươi lăm bí khiếu kế tiếp chỉ có những tông môn hay thậm chí vương triều lớn mới có bí pháp đầy đủ để mở. Trong đó, ba mươi bí khiếu thần bí nhất cũng chỉ có những thế lực đứng đầu như đại giáo, hoàng triều mới có cách mở. Mà hai mươi bí khiếu cuối cùng thì đến trước mắt vẫn chưa có tông môn nào có được bí pháp đầy đủ để mở nó ra. Nếu một thế lực có được ba năm bí pháp mở ra được những bí khiếu ấy cũng đã rất tốt rồi. Nếu có được bảy tám cái thì tuyệt đối sẽ bỏ xa những thế lực cùng cấp khác. Mà những thế lực ấy ở trong Đại Lục Thánh Cổ lại không vượt quá 10 cái.