Ngô Bình: “Ừ, chúng ta không gây chuyện, nhưng cũng không sợ có chuyện. Nếu bọn họ dám đến nữa, tôi sẽ khiến bọn họ nếm đủ đau khổ”.
Lý Thanh Đế: “Hôm qua đã nói chuyện với bọn họ, nghe nói phạm vi thế lực Long Quốc đang nhanh chóng mở rộng xung quanh, có không ít tông môn đã bị tiêu diệt hoặc là tỏ ý thần phục với Long Quốc. Xem ra không bao lâu nữa, Côn Luân đại lục này ngoài ba thế lực lớn thì cũng sắp bị Long Quốc nắm trong tay thôi”.
Ngô Bình: “Ừ, chuyện này cũng không kỳ lạ, sau lưng Long Quốc là Đại Thiên Tiên. Xem ra, tổng đốc tôi đây cũng phải hành động rồi, nếu không hoàng đế Long Quốc sẽ cho rằng tôi không có năng lực mà cắt chức quan tôi mất”.
Mới nói vài câu, một bức màn sáng rơi xuống đảo Lý, Chu Chân Nhi xuất hiện rồi. Lúc này, Chu Chân Nhi trông rất chật vật, trên cánh tay cũng có vết thương.
Ngô Bình khá bất ngờ, hỏi: “Cô Chu, cô sao vậy?”
Chu Chân Nhi thở dài: “Tông chủ muốn để em gả vào nhà họ Ngô, em không đồng ý, nên trốn ra ngoài”.
Ngô Bình: “Ngô thị sao?”
Chu Chân Nhi lắc đầu: “Không phải Ngô môn, mà là một nhà ở Vân Kinh, nghe nói mới được truyền thừa mà lại đột nhiên xuất hiện một nhóm cao thủ. Bây giờ nhà họ đã trở thành vọng tộc có danh tiếng ở Vân Kinh rồi. Tông chỉ muốn có được truyền thừa của Ngô gia, vì vậy hy vọng em có thể gả qua đó”.
Ngô Bình không quan tâm mấy nhưng vẫn thuận miệng hỏi: “Vậy gia chủ nhà kia tên gì?”
Chu Chân Nhi: “Hình như tên Ngô Chấn Tông, ông ấy có con trai tên Ngô Kháng Kháng”.
Ngô Bình ngây người, Ngô Chấn Tông, đó chẳng phải là nhà bố nuôi của bố sao?
“Có phải còn có một người tên Ngô Chấn Nghiệp không?”
Chu Chân Nhi gật đầu: “Ừ, đúng rồi”.
Ngô Bình thở dài, anh không hiểu nổi, nhà này sao lại có được truyền thừa? Hơn nữa Ngô Chấn Tông là người có tuổi rồi, ông ta có thể tu luyện ra tới cấp độ nào chứ?
Chu Chân Nhi: “Nghe tông chủ nói, nhà họ Ngô mở được một tiên phủ, bên trong có rất nhiều tiên đan”.
Tuy bất ngờ, nhưng Ngô Bình cũng không nghĩ gì thêm, mỗi người tự có cơ duyên, đương nhiên anh cũng sẽ không gây rối, tuy nói hai nhà không qua lại, nhưng dù sao cũng là bố mẹ nuôi của bố.
Cho người an ủi Chu Chân Nhi, Ngô Bình lại tu luyện trong viện, hiện tại thực lực của anh đã không còn yếu, nhưng tu vi vẫn còn khá thấp, anh buộc phải mau chóng ngưng kết nguyên anh, lao đến Long Môn, sau đó mở động thiên.
Địa Tiên có bốn cảnh giới, lần lượt là Linh Biến, Thần Hóa, Động Tàng, Đoạt Thiên. Trước mắt, anh đã sắp tiến đến một cảnh giới cuối cùng của Linh Biến - Linh Biến.
Linh Biến, là chỉ về hiện thực hóa suy nghĩ. Ví dụ anh mơ tưởng một thanh kiếm, vậy tinh thần lực của anh có thể tạo thành một thanh kiếm. Bản chất của Linh Biến, chính là đả thông giới hạn của vật chất và năng lượng, Một tu sĩ chân chính muốn Linh Biến thì có rất nhiều cách, trong lòng nghĩ gì thì trước mặt sẽ có cái đó.
Cảnh giới Linh Biến có thể nhẹ nhàng chế tạo ra bùa chú, pháp khí, thi triển được thần thông, uy lực phép thuật cũng rất lớn.
So với trước đó, Ngô Bình đã là Thần Ma Cửu Biến, hóa thân hoàn hảo, lại tu luyện được Chân Huyết, vì vậy đối với anh mà nói, Linh Biến này thật ra cũng nhẹ nhàng hoàn thành thôi.