Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hừ! Rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt! Hôm nay ta lấy quyền chức tuần sát sứ, tiêu diệt tiểu tông môn các người!”

Bao Tam Quý là cường giả Hồn Hải Cảnh tầng năm, trước khi hắn đến đã nghe ngóng qua, mạnh nhất u Vân Tông chẳng qua cũng chỉ là Hồn Hải cảnh tầng một.

Dựa vào thực lực của hắn, diệt cái tông môn này là một việc quá dễ dàng.

Đại trận hộ tông của Thiên Tà Tông, Bao Tam Quý trong lòng cũng có tính toán, đối với hắn mà nói căn bản là có thể coi như không có.

Bao Tam Quý đến trước đại trận, vận lên nguyên lực toàn thân, đột nhiên phát động công kích!

Lực phản chấn vô cùng lớn, đánh Bao Tam Quý bay ra ngoài mấy trăm trượng!

“Phụt!”

Bao Tam Quý phun ra một ngụm máu, là bị lực phản chấn vô cùng mạnh làm nội thương.

“Sao đại trận này… lại mạnh như vậy?” Bao Tam Quý tự lấm bấm.

Vốn định cho u Vân Tông một đòn phủ đầu, ai ngờ lại làm rụng hết răng của chính mình.

Bao Tam Quý đứng ngoài sơn môn u Vân Tông, xấu hổ vô cùng.

Một tuần sát sứ cao quý như hắn, một mình ở ngoài sơn môn nhà người ta hát hí khúc, thật đúng là quá mất mặt.

Nhưng mà nếu hắn cứ như vậy mà trở về Vô Phương Thành thì hắn biết phải ăn nói thế nào?

Thiên Tà tông bị diệt, tuần sát sứ như hắn ngay cả việc ai diệt Thiên Tà Tông cũng không biết, trở về không có cách nào báo cáo, dù sao chức trách của hắn cũng chính là kịp thời báo cáo sự việc của các thế lực trực thuộc cho Vỏ Phương Thành.

Tuy nói việc một tông môn nhỏ như Thiên Tà Tông bị thay thế, đối với Vô Phương Thành mà nói cũng không phải là việc ghê gớm gì, nhưng Bao Tam Quý hắn cũng không thể tránh khỏi tội thiếu giám sát.

“li Vân Tông các người nghe đây! Các ngươi đắc tội tuần sát sứ ta, thì đồng nghĩa đắc tội với Vô Phương Thành! ít ngày nữa, Vô Phương Thành sẽ phái cường giả tới đây, tiêu diệt cái đám ngu xuẩn không biết trời cao đất dày là gì các ngươi!”

Bao Tam Quý cảm thấy mất hết cả mặt mũi, không nhịn được nói ra một câu hung ác.

Có điều cái này cũng không phải là để uy hiếp u Vân Tông, dù sao nơi này cũng là phạm vi thế lực của Vô Phương Thành, bọn họ sẽ không ngồi yên mà nhìn một tông môn không biết nghe lời đặt chân ở chỗ này.

Bao Tam Quý có đủ lòng tin có thể trở về thỉnh cầu võ giả mạnh hơn tới đây, diệt hết toàn bộ u Vân Tông.

Có điều, câu hung ác của Bao Tam Quý vẫn không có hồi đáp như cũ.

Bẽ mặt một phen, Bao Tam Quý cũng biết mình không làm gì được u Vân Tông, chỉ đành mang vẻ mặt buồn bực định rời đi.

“Đoán chừng là một đám nhà quê từ nông thôn đến? E là các ngươi không tưởng tượng được sự cường đại của Vô Phương Thành! Hừ! Các ngươi cứ chờ chết đi!”

Bao Tam Quý ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, quay người rời đi.

“Bao Tam Quý, sao ngươi lại ở chỗ này?”

Bao Tam Quý đang định rời đi, thì lại đụng phải một người.

Bao Tam Quý đang định rời đi, thì lại đụng phải một người.

Nhìn thấy người đến, Bao Tam Quý không khỏi vui mừng!

“Tử Huy huynh, huynh đến thật là đúng lúc!”

Phạm vi thế lực của Vô Phương Thành vô cùng lớn, cho nên tuần sát sứ cũng chia thành từng cấp.

Thực lực Hồn Hải cảnh trung kỳ của Bao Tam Quý cũng coi là không tệ lắm rồi, vậy mà cũng chỉ là tuần sát sứ cấp hai, mà Từ Tử Huy trước mắt này, lại là tuần sát sứ cấp một của Vô Phương Thành!

Từ Tử Huy này có thực lực Hồn Hải Cảnh tầng chín, khắp bắc vực này cũng là một nhân vật cực mạnh rồi.

Có Từ Tử Huy liên thủ với hắn, tin rằng việc phá cái đại trận hộ tông này của u Vân Tông là việc đương nhiên.

Thấy bộ dáng của Bao Tam Quý, Từ Tử Huy chau mày nói: “Tam Quý, làm sao mà ngươi lại bị thương rồi? Trong phạm vi thế lực của Vô Phương Thành ta, lẽ nào còn có người dám động thủ với ngươi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK