Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Về lời mời của Thiên Càn tông, các ngươi thấy thế nào?” Mấy người vừa ngồi xuống, Lạc Thanh Phong lập tức mở miệng hỏi.

** Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Tiêu Kiếm là người đầu tiên trả lời: “Thiên Càn tông sẽ có hảo tâm như vậy ư? Đánh chết ta cũng không tin! Theo ta thấy, đây chính là một cái bẫy.”

Lăng Phá Thiên tích chữ như vàng, nói: “Không thể đi.”

u Dương Vũ trầm mặc một hồi, cũng lên tiếng: “Ta lại cảm thấy khả năng là cạm bẫy không lớn, ngược lại khả năng muốn chúng ta đi làm pháo hôi tương đối lớn.”

Lạc Thanh Phong bất động thanh sắc, lại hỏi: “Nói thế nào?”

“Thăm dò một cái bí cảnh chưa biết như vậy, các đại tông môn không thể nào phái ra lực lượng rất mạnh, muốn thông qua cái này đến tiêu hao thực lực của tông môn, hiển nhiên là khả năng không lớn. Theo ta thấy, có lẽ là bí cánh này thật sự tương đối nguy hiểm, Thiên Càn tông hi vọng kéo tất cả qua cùng nhau chia sẻ nguy hiểm, thu hoạch được lợi ích lớn nhất, đồng thời giảm thương vong của mình đi nhỏ nhất.” u Dương Vũ chậm rãi phân tích.

So với Tiêu Kiếm, hiển nhiên u Dương Vũ tỉnh táo hơn rất nhiều, phân tích cũng có chút khách quan.

“Hừ! Thiên Càn tông chắc như thần giữ của, nhìn thấy bí cảnh liền như bị điên, sao lần này lại hảo tâm như vậy, mời chúng ta cùng nhau thăm dò?” Tiêu Kiếm cũng không dám gật bừa.

“Cho nên, trong này chắc chắn có chuyện gì đó mà chúng ta không biết. Tóm lại, Thiên Càn tông sẽ không có cái hảo tâm gì. Ta cho rằng, chúng ta có thế tùy tiện phái một số người đi qua đó, lừa gạt một chút là được.” u Dương Vũ nói.

“Ta không đồng ý! Tùy tiện phái một số người đi qua làm pháo hôi cho người ta sao? Đệ tử u Vân tông đều là do chúng ta tốn hao vô số tâm huyết bồi dưỡng lên, sao có thể để bọn hắn đi chịu chết?” Tiêu Kiếm khó chịu nói.

Đối với điểm Thiên Càn tông không có ý tốt này, mọi người lại không có ý kiến gì, cũng không có khả năng có ý kiến gì.

Chỉ là đối với vấn đề có đi hay không, hiển nhiên sinh ra một số ý kiến khác nhau.

u Dương Vũ còn định nói thêm, Lạc Thanh Phong lại giơ tay lên, ra hiệu bọn hắn không được ầm ĩ, sau đó quay sang nói với Diệp Viễn: “Diệp Viễn, nói cái nhìn của ngươi một chút xem.”

Sau chuyện của Lý Trường Vũ, hiểu biết của Lạc Thanh Phong về Diệp Viễn tăng lên một bậc.

Diệp Viễn có thể ở dưới tình huống đột nhiên như thế, định ra sách lược lấy pháp trận tụ linh ép Lý Trường Vũ xuống, thuận đường tế luyện Thương Hoa Kiếm của mình, có thể thấy được tâm tư của hắn kín đáo thế nào!

Lạc Thanh Phong xem ra, thiên phú của Diệp Viễn cũng không cần nhiều lời, căn bản không ở cùng một cấp bậc với người cùng trang lứa.

Hắn có thể ở cái tuổi này, mà đã có được tâm tư kín đáo như vậy, đúng là khó được.

Cho nên hôm nay hắn cố ý gọi Diệp Viễn tới, để hắn cũng nghe một chút mục đích của sứ giả Thiên Càn tông, có thể nghe được ý kiến gì hữu ích cũng không chừng.

Khi ba người Tiêu Kiếm nhìn thấy Diệp Viễn, bọn hắn sửng sốt rất lâu, có chút không thể phỏng đoán tâm tư của Lạc Thanh Phong.

Hành động này, chẳng lẽ là muốn để Diệp Viễn tham dự vào quyết sách của cao tầng u Vân tông?

Thiên phú của Diệp Viễn tuyệt luân đã không có người dám xem nhẹ, nhưng hắn còn trẻ như vậy, để hắn tham dự quyết sách của cao tầng trong tông môn, có phải có chút quá xem nhẹ chuyện này rồi hay không?

Nhất là u Dương Vũ, khi Diệp Viễn mới vào tông môn, hắn còn từng nghe u Dương Minh xúi giục, muốn thông qua tam đường hội thẩm đến xử tử Diệp Viễn.

Thế nhưng về sau hành động liên tiếp của Diệp Viễn đã triệt đế bỏ đi địch ý của hắn.

Nhất là sau khi Diệp Viễn bán đan phương của Ngự Hồn Đan cho tông môn, mấy trưởng lão u Dương gia đã nhờ vào Ngự Hồn Đan mà đạt được đột phá.

Dưới tình huống như vậy, làm sao u Dương Vũ còn không biết xấu hổ mà tiếp tục đối nghịch với Diệp Viễn?

Nếu vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành kẻ tiểu nhân vong ân phụ nghĩa sao?

Về phần u Dương Minh bên kia, u Dương Vũ đã ra nghiêm lệnh, để hẳn quản tốt nữ nhân của mình đừng lại gây chuyện, nếu không tự mình chịu hậu quả!

Một gia tộc nho nhỏ trong thế tục, còn chưa từng lọt vào trong mắt u Dương Vũ, chứ đừng nói đến gia tộc này đã bị phế đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK