Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Quách Hủ đến quảng trường Thiên Thánh, trong lòng khó chịu như nuốt phải ruồi vậy.

Hắn thật sự nghĩ không thông, Vân Tiêu đại nhân đã nói sẽ không gặp Cơ Thanh Vân, vì sao lại vội vội vàng vàng bảo mình tìm hắn đến.

Hơn nữa, còn phải mặt mày ôn hoà, cần phải mời tới!

Chuyện này… không phải là muốn mạng người sao?

Trên quảng trường Thiên Thánh thỉnh thoảng truyền đến từng trận tiếng kinh hô, kia đều là kinh hô luyện dược thuật tinh tế của Diệp Viễn.

Diệp Viễn đã luyện chế một ngày một đêm trên quảng trường rồi, đã luyện chế ra hơn hai mươi viên đan dược cấp chín.

Không chỉ như thế, đám người kia nhìn thấy luyện dược thuật thần hồ kỳ kỹ kia của Diệp Viễn vẫn là cảm thấy xem thế là đủ rồi.

Luyện chế của Đan Đế đỉnh phong, thế nhưng không phải người nào cũng có thể nhìn thấy được.

Quá mới lạ rồi!

"Đều tránh ra hết cho ta!” Quách Hủ lạnh lùng quát một tiếng.

Đám cường giả Đạo Huyền kia bị một tiếng rống này dọa cho giật mình nhảy dựng lên, uy thế của cường giả Hư Huyền đã đẩy khó chịu của bọn họ nén trở về.

Lại nhìn qua thấy là tên Quách Hủ thủ tịch Tử Kim Điện này thì bọn họ đều kinh ngạc không thôi.

Nhất là đám võ giả còn chưa đến Đạo Huyền Cảnh, nguyên một đám không khỏi kêu khổ không ngừng.

Thấy bộ dạng này của Quách Hủ, rõ ràng là đến kiếm chuyện, xem ra rốt cuộc là Thánh Thành đã không nhịn được muốn can thiệp vào rồi.

Như vậy xem ra, chẳng phải đan dược của bọn họ đã không còn cách nào luyện chế nữa rồi sao?

Quách Hủ tách đám người ra, đến trước mặt Diệp Viễn, lại bị Ngao Khiên chặn lại.

Quách Hủ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Làm sao? Nơi này là Thánh Thành, ngươi dám làm càn ở đây?”

Vẻ mặt Ngao Khiên khinh bỉ nói: "Nhãi ranh lông còn chưa mọc hết, còn lấy Thánh Thành ra hù dọa Ngao gia ngươi à? Hôm nay lão tử cứ làm càn đấy, sao nào? Ngươi dám làm phiền đại nhân luyện đan, có tin lão tử đập ngươi tới mẹ ngươi cũng nhận không ra ngươi không?”

"Hít…"

Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp được người dám ngông cuồng như vậy ở Thánh Thành.

Thế nhưng Quách Hủ là đại đệ tử của Tử Kim Điện, hơn nữa còn là cường giả Hư Huyền, trên cơ bản là có thể đại biểu cho thái độ của Thánh Thành rồi.

Hơn nữa bọn hắn đều biết, tên đại đệ tử của Tử Kim Điện này không hề dễ sống chung như vậy.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Quách Hủ sẽ bộc phát thì chuyện khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt đã xảy ra.

Lúc mới đầu, Quách Hủ thật sự đã dựng lông lên rồi, nhưng vừa nghĩ đến lời của Vân Tiêu đại nhân thì hắn lại cưỡng ép dằn lửa giận của mình xuống, lạnh lùng nói: "Vậy ta đợi hắn luyện xong!”

Dứt lời, Quách Hủ ôm kiếm lui đến một bên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn luyện đan.

Tròng mắt sắp lọt xuống đất luôn rồi!

Quách Hủ ngạo khí lên tận trời, từ khi nào mà trở nên dễ nói chuyện như vậy rồi?

Ngao Khiên nhìn hắn, đồng dạng lạnh lùng cười nói: "Biết điều là tốt!”

Một bên, Quách Hủ nhìn Diệp Viễn luyện đan, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng lên.

Hắn đã từng thấy Diệp Viễn luyện đan rồi, nhưng Diệp Viễn của hiện tại, hình như càng lợi hại hơn so với trước kia nữa!

Trước đây, Vân Tiêu tìm hắn đến, nói một trận ập đầy đầu, cũng không có nói nguyên nhân mời Diệp Viễn đến cho hắn.

Nhưng bây giờ, hình như hắn đã hiểu rõ đôi chút rồi!

Mặc dù Quách Hủ tự phụ, nhưng cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, liên hệ đến việc công hội luyện dược sư chậm rì rì chưa có ra tay, lại liên hệ đến thái độ chuyển biến của Vân Tiêu, rốt cuộc hắn cũng nghĩ thông rồi.

Nhưng mà, bảo hắn đến mời Diệp Viễn, hắn vẫn là trăm không tình nguyện.

Khỏi phải nghi ngờ, lát nữa Diệp Viễn tuyệt đối sẽ không cho hắn vẻ mặt hòa nhã.

Có vẻ như viên đan dược Diệp Viễn đang luyện chế tốn thời gian hơn so với lúc trước.

Vốn dĩ một viên đan dược cấp chín mà hắn luyện chế, ước chừng tiêu tốn hai canh giờ, thậm chí càng ít thời gian hơn.

Mà viên đan dược này, đã luyện chế hết trọn vẹn bốn canh giờ rồi!

Quách Hủ ở một bên bồn chồn không yên nhưng lại chẳng thể làm được gì.

Hắn không biết nhưng những võ giả khác đã nhìn ra rồi, Diệp Viễn là đang cố ý ngó lơ hắn.

Cuối cùng viên đan dược này cũng ra lò.

Quách Hủ đã sớm không còn kiên nhẫn, lập tức tiến lên, chặn Diệp Viễn lại, mặt âm trầm nói: "Cơ Thanh Vân, qua một bên nói chuyện.”

Ấy vậy mà, Diệp Viễn lại giống như không nhìn thấy hắn, đến bên người một tên võ giả Đạo Huyền Cảnh, thân thiết mà đưa đan dược cho đối phương.

"Lại là đan dược siêu phẩm! Thanh Vân Tử đại nhân thật là phi phàm, đan dược luyện chế hai ngày nay, mỗi một viên đều là siêu phẩm!”

Không biết là ai trong đám người phát ra một tiếng kinh thán, mọi người đều sâu sắc gật đầu đồng tình.

"Dược lực của Khô Vinh Đan cấp chín này quá mạnh, với thực lực của ngươi bây giờ, căn bản không có cách nào luyện hóa hoàn toàn. Đến lúc đó, sẽ tạo thành thương tổn với nội phủ của ngươi. Sau khi trở về, có thể tìm Nguyên Khê Linh Nhũ hoá đan này ra, sau đó phân ra dùng năm lần. Làm như vậy, không những có thể để ngươi hấp thu đầy đủ dược lực của đan dược, hơn nữa còn không có tác dụng phụ nào, hiểu rồi chứ?” Diệp Viễn dặn dò võ giả kia.

Võ giả kia vẻ mặt cảm kích, dập đầu bái tạ: "Đa tạ Thanh Vân Tử đại nhân!”

Diệp Viễn cười nói: "Không cần đa lễ. Người tiếp theo là ai?”

Hắn vừa hỏi câu này, toàn trường lặng ngắt như tờ.

Quách Hủ đang nhìn chằm chằm, ai mà dám đáp lời?

"Cơ Thanh Vân, ở đây là Thánh Thành! Bây giờ ta đứng ở đây, ta không gật đầu thì ai trong bọn chúng dám tìm ngươi luyện đan?” Quách Hủ cười lạnh lùng nói.

Diệp Viễn xoay người, nhìn hắn cười nói: "Phải không? Vậy chính là nói, chỉ cần ngươi không ở đây thì bọn họ có thể tìm ta luyện đan rồi?”

Quách Hủ sững sờ, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Diệp Viễn liền nói với Ngao Khiên: "Lão Ngao, quét cái tên gia hoả ồn ào này ra ngoài.”

"Vâng, đại nhân!” Vẻ mặt Ngao Khiên hưng phấn, liền muốn ra tay đối phó Quách Hủ.

Sắc mặt Quách Hủ trầm xuống, tức giận nói: "Cơ Thanh Vân, ngươi quả thật không thể nói lý! Không phải ta đến tìm ngươi đánh nhau, chỉ là mời ngươi đi một chuyến đến Thiên Thánh Tháp!”

Thiên Thánh Tháp, là trung tâm của Thánh Thành, cũng chính là nơi ở của tam cự đầu Thánh Thành.

Có thể nói, Thiên Thánh Tháp là đại não của Thánh Thành!

Diệp Viễn lãnh đạm nói: "Mời người? Mời người ta mà ngươi có cái thái độ này sao? Bổn thiếu ở đây luyện đan miễn phí chính là ban ơn cho võ giả Thánh Thành, vậy mà ngươi lại uy hiếp bọn họ, ngươi có động cơ gì?”

Lời của Diệp Viễn, từng chữ một như đâm vào tim người!

Quách Hủ đen mặt nói: "Vân Tiêu đại nhân đang đợi ngươi ở Thiên Thánh Tháp!”

Diệp Viễn nghe vậy, vẻ mặt ngạc nhiên nói: "Vân Tiêu? Không phải hắn đang bế quan, ai cũng không gặp à? Vân Tiêu đại nhân là một trong tam cự đầu của Thánh Thành, mỗi lần bế quan của hắn đều tác động đến an nguy của Thánh Thành. Hắn muốn bế quan thì cứ để cho hắn bế quan thêm một trận, sao ta có thể đi gặp hắn?”

Mặt của Quách Hủ đã đen như đáy nồi rồi.

Ngay cả Vân Tiêu hắn cũng đã đem ra, không ngờ căn bản là Diệp Viễn không cho mặt mũi.

Lúc đầu Vân Tiêu dùng bế quan làm cái cớ, bây giờ, Diệp Viễn lại dùng lời này để đáp trả, quá châm chọc.

Diệp Viễn tiếp tục ung dung nói: "Ngươi quay về nói cho Vân Tiêu biết, nói cái ta có là thời gian, bảo hắn từ từ bế quan, không cần gấp gáp. Võ giả của Thánh Thành còn rất là nhiệt tình, nhu cầu luyện đan cũng rất lớn, vừa vặn ta có thể để vài đồ tử đồ tôn luyện tay nghề. Thực lực mọi người đều tăng lên, lúc Ma tộc đánh tới, Nhân tộc chúng ta cũng nắm chắc hơn một phần.”

Lời của Diệp Viễn khiến cho mọi người ở đây đều chấn động toàn thân!

Ma tộc!

Lời của Thanh Vân Tử đại nhân là có ý gì?

Quách Hủ cũng sững sờ, không ngờ Diệp Viễn lại nói ra lời như vậy.

Chuyện của Ma tộc, chỉ có đẳng cấp của tam cự đầu kia mới biết được, mặc dù hắn là cường giả Hư Huyền, nhưng căn bản còn không có tiến nhập vào hạch tâm chính thức của Thánh Thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK