Nhìn thấy đồ vật vừa ý thì chỉ cần cướp về là được.
Chỉ cần quả đấm ngươi lớn thì nói cái gì cũng đúng.
"Tống Tào đại sư, vừa rồi Lôi Đao Vương Hành định ra tay cướp đoạt, bị một quyền của hắn đánh nổ tan!" Bên cạnh có người thấy bầu không khí không đúng, tốt tính nhắc nhở.
Tống Tào biến sắc, hoảng sợ nói: "Lôi Đao Vương Hành? Hắn dung hợp hai loại lực lượng pháp tắc, thực lực đã có thể so với Chân Thần tầng năm, vậy mà lại bị một quyền đánh nổ tan rồi?"
"Đại sư, nhiều người chứng kiến như vậy, ta còn có thể lừa gạt ngươi hay sao?" Người kia lại nói.
Ánh mắt Tống Tào ngưng tụ, lúc này mới phát hiện, dường như thật sự không thể coi thường Diệp Viễn.
Chỉ thấy ánh mắt hắn trầm xuống, nói: "Tốt! Chiến thư này lão phu sẽ giúp ngươi giao, nhưng hi vọng là thuật luyện dược của ngươi cũng không chỉ là một chút tài Khống Hỏa Chi Thuật! Cáo từ!"
Nói xong, Tống Tào thu nhận chiến thư, trực tiếp rời đi.
...
Tin tức truyền đi cực nhanh!
Cửu Lạc Tập tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm, chưa từng nghe nói có người dám khiêu chiến Cô Hồng Thiên Tôn.
Đan Thần thất tinh trên Cực Bắc thảo nguyên này chính là Thần Sư, địa vị cực kỳ tôn quý.
Hiện tại, không biết từ đâu lại xuất hiện một thanh niên sừng sỏ đến khiêu chiến Cô Hồng Thiên Tôn!
Trong lúc nhất thời, Cửu Lạc Tập yên lặng đã lâu nay trở nên sôi trào hẳn lên.
"Không phải chứ, tiểu tử này từ đâu xuất hiện, chưa từng nghe nói Cửu Lạc Tập có Luyện Dược sư trẻ tuổi đáng gờm a!"
"Có thể là từ Bắc giới tới chăng? Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, lại dám đi khiêu chiến Đan Thần thất tinh. Ha ha, lần này có trò hay để nhìn."
"Nghe nói tiểu tử kia đấu hỏa đã hoàn toàn đánh bại Tống Đào đại sư, đồ đệ của Cô Hồng Thiên Tôn, không biết là thật hay giả."
"Ha ha, sợ là tiểu tử kia tạo thêm cho mình chút thanh thế nên cố ý tạo ra đi? Khống Hỏa Chi Thuật của Tống Tào đại sư, nói là đệ nhất của Cửu Lạc Tập còn không đủ, chỉ dựa vào tiểu tử kia?"
"Nhưng mà ta lại nghe nói, trên tay tiểu tử này có một loại rượu cực kỳ mỹ vị! Cô Hồng Thiên Tôn chính là vì toa thuốc này cho nên mới ứng chiến."
...
Tin tức truyền ra, tiếng bàn luận tràn lan khắp Cửu Lạc Tập.
Bởi vì tiểu tử không có danh tiếng gì này muốn khiêu chiến vị Thần Đan Đạo trong lòng bọn họ!
Không có ai cho rằng Diệp Viễn có hi vọng, đây hoàn toàn là một hình thức khiêu chiến tự sát.
Trên quảng trường Thiên Hồi, người người nhốn nháo.
Đan Thần thất tinh ra tay, đây chính là một việc đại sự của Cửu Lạc Tập.
Tin tức Diệp Viễn hạ chiến thư khiêu chiến Cô Hồng Thiên Tôn nhanh như gió đã truyền khắp toàn bộ Cửu Lạc Tập.
"Đại sư huynh, ngươi cũng quá sơ suất rồi. Để sư tôn đấu đan với một tên tiểu thí hài, đây cũng thật quá mất mặt!" Sư đệ La Vũ của Tống Tào làm một vẻ mặt khinh thường nói.
"Để sư phụ đấu đan với tiểu tử này, không phải chẳng khác gì là để sư phụ đấu đan với chúng ta hay sao? Loại đấu đan này, căn bản không có chút gì đáng lo lắng." Lại một sư đệ khác nói.
Tống Tào cười lạnh nói: "Các ngươi thì biết cái gì! Trên tay tiểu tử kia có một phương thuốc chế rượu, một khi chúng ta nắm tới tay thì tuyệt đối có thể kiếm lời đầy bồn đầy bát! Đến lúc đó, Long Ngọc Thiên Tôn của Bắc Thần Tập, Quân Hạo Thiên Tôn của Liệt Phong Tập đều cúi đầu xưng Thần với sư tôn!"
La Vũ nghe xong có chút kinh ngạc nói: "Sư huynh, rượu này có thật sự ngon như lời ngươi nói hay không?"
Tống Tào làm một vẻ mặt còn lưu dư vị, nói: "Đâu chỉ có ngon, quả thực là dư vị vô tận! Sư huynh ta uống một ngụm mà nửa tháng này toàn bộ thân thể đều cảm thấy ấm áp, căn bản cũng không cần vận dụng thần nguyên sinh ra Thần Hỏa để chống lạnh! Mỹ vị thêm chống lạnh, ngươi nói xem ở Cực Bắc thảo nguyên này có ai có thể ngăn cản được sự cám dỗ của nó?"