Tân Hồng Đào gật đầu: “Được, không vấn đề gì!”
“Nếu sau này ba người các ngươi muốn đi theo Diệp Viễn, nhớ kỹ là không được hành động tuỳ tiện. Thực lực của hắn lúc này đã vượt qua các ngươi rất nhiều rồi, các ngươi nhớ phải cố gắng hết sức. Bởi không phải ai cũng có đủ tư cách để đi theo bên cạnh cường giả đâu!” Ninh Nhất Hiền trầm giọng nói.
cả ba người nghiêm nét mặt, trịnh trọng gật đầu.
Diệp Viễn và Diệp Hàng nói chuyện với nhau tới tận nửa đêm mới chịu về phòng của mình.
Lúc này chỉ thấy thần thức hắn khẽ động, ngay lập tức đã nhảy vào bên trong Hạo Thiên Tháp.
“Cửu Tự Chân Ngôn Quyết này huyền bí vô cùng, đến tận hôm nay ta vẫn chưa thể nào kết được thủ ấn đầu tiên của quyết tự “Lảm”. Nhưng sau một khoảng thời gian nghiên cứu, ta cũng chỉ còn thiếu một bước cuối cùng nữa thôi. Không biết sau khi kết được thủ ấn này, tâm cảnh của ta có thể đột phá được hay không?”
Trong quãng thời gian vừa rồi, ngoài tu luyện Bàn Long Phá Thiên Chưởng ra thì Diệp Viễn còn cảm ngộ luôn cả quyết tự “Lâm”
Có điều tiến độ chậm hơn hắn tưởng tưởng rất nhiều.
Diệp Viễn vẫn luôn mong ngóng, sau khi lĩnh ngộ được quyết tự “Lảm” này tâm cảnh của hắn cũng có thể đột phá được.
Diệp Viễn khẽ nhắm mắt, bắt đầu quan sát quyết tự “Lâm”.
Nhờ khoảng thời gian quan sát này, Diệp Viễn dần cảm ngộ được, cửu Tự Chân Ngôn Quyết có tất cả chín thủ ẩn, nhưng tới tận bây giờ mới chỉ có thủ ấn đầu tiên hiện rõ trong tâm trí hắn.
Chín thủ ấn tạo thành một ấn quyết hoàn chỉnh, nếu như có thể thành thục hoàn thành cả chín thủ ấn này, có khi uy lực sẽ vượt ra ngoài sức tưởng tượng!
Chớp mắt một cái, trời đã bừng sáng.
Đột nhiên, có một cảm giác kỳ lạ truyền tới trái tim của Diệp Viễn.
Diệp Viễn chợt mở to hai mắt, hai tay nhanh chóng kết ấn!
Vốn dĩ Diệp Viễn chỉ còn thiếu một bước cuối cùng để hoàn thành, thì lúc này hắn đã có thể thuận lợi kết ấn!
Ngay chính lúc này, nhịp tim của Diệp Viễn nhảy loạn lên, hoá ra nút thắt trong tâm cảnh đã được khai thông!
Chỉ là kết quả cuối cùng lại khiến Diệp Viễn thất vọng.
“Hầy… ta còn tưởng bản thân mình đã bước tới ngưỡng cửa của Tâm Như Bàn Thạch, hoá ra chỉ là một bước tiến của Tâm Lặng Như Nước! Khó trách cảnh giới tâm cảnh lại khó đột phá như vậy, mới tầng đầu tiên của Tâm Lặng Như Nước mà đã khó tới như vậy rồi. Nếu như không có cửu Tự Chân Ngôn Quyết thì không biết còn phải mất bao lâu nữa mới có thể mở được nút thắt này.” Diệp Viễn bất lực nói.
Tâm cảnh là thứ huyền bí vô cùng, ngay cả ở Thần Vực, cũng không ai có thể phân chia chính xác được từng tiểu cảnh giới.
Cho tới tận bây giờ, sự hiểu biết của Diệp Viễn về tâm cảnh vẫn còn quá ít.
Hắn những tưởng thời gian tiến vào Tâm Lặng Như Nước càng dài, hắn sẽ có thể đi được càng xa.
Nhưng với tình thế lúc này, vẫn không thể nào làm được!
Diệp Viễn ý thức được rằng, cho tới tận bây giờ, e rằng bản thân hẳn cũng chỉ mới dừng lại ở một tiểu cảnh giới của Tâm Lặng Như Nước.
Còn luyện thành công thủ ân đâu tiên của quyết tự “Lâm”, mới giúp Diệp Viễn đột phá được một tiểu cảnh giới.
Diệp Viễn tiến vào tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, tỉ mỉ cảm nhận sự thay đổi sau khi đột phá.
Thế nhưng hắn buồn bã phát hiện ra rằng, dường như không hề có sự thay đổi rõ rệt.
“Lẽ nào ngoài việc giảm bớt tiêu hao tâm lực ra thì không còn thay đổi nào khác nữa sao? Tâm cảnh là một loại cảnh giới bổ trợ, nâng cao cảnh giới của tâm cảnh nhất định sẽ có tác dụng khác! Đúng rồi, cảm ngộ ý cảnh!”
Diệp Viễn mừng rỡ, bắt đầu cảm ngộ ý cảnh.
Lúc này, Diệp Viễn hưng phấn phát hiện ra, tốc độ cảm ngộ ý cảnh của hắn đã được cải thiện rất nhiều.
Mặc dù sự cải thiện này không đáng là bao so với cảm ngộ khắp cả ý cảnh, nhưng mức độ của sự cải tiến này sẽ rất khủng khiếp nếu được tích luỹ từ ngày này qua tháng khác.
Diệp Viễn vừa mới thử cảm ngộ Chước Nhiệt ý cảnh một chút, hắn phát hiện ra hiệu suất cảm ngộ của hắn đã gấp ba lần so với trước đây!