Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người mà Triệu Thiên nói tên là Cừu Vũ Thu, ở hội giao dịch này cũng là nhân vật chạm tay là bỏng.

Bởi vì gần như mỗi lần hắn ta tới đây đều sẽ mang một vật khiến người ta cực kỳ thèm khát.

Chỉ tiếc đồ của hắn ta tốt quá, người có thể đổi được lại chẳng có mấy.

Thực lực của người này cũng rất mạnh, Diệp Viễn ước lượng ít nhất cũng không yếu hơn Triệu Linh Đông.

Một tán tu có thể tu luyện tới cảnh giới này đúng là cực kỳ hiếm thấy.

“Vị huynh đài này, có thể cho ta mượn xem đồng tiền trên người huynh một chút không?” Diệp Viễn chắp tay hỏi.

Trên người Cừu Vũ Thu có một đồng tiền.

Đừng thấy đồng tiền này tầm thường nhưng thật ra lại là một thánh khí siêu phẩm, có thể giết người trong vô hình.

Diệp Viễn từng nhìn thấy đồng tiền này nên nhìn một cái là nhận ra ngay.

Cừu Vũ Thu lại không thèm chớp mắt, không nói tiếng nào, cứ thế kiêu ngạo sưởi nắng.

Sau buổi luyện đan của Diệp Viễn ngày đó, đây là người đầu tiên tỏ thái độ như thế với hắn.

Ngao Khiên thấy thế đang muốn nổi khùng lại bị Diệp Viễn cản lại.

Hắn cười cười chỉ vào Linh Chi màu tím trong gian hàng hỏi: “Tử Linh Chi này của ngươi đổi thế nào?”

Lúc này Cừu Vũ Thu mới nâng mí mắt, duỗi lưng một cái nói: “Bách Hoa Thiên Mệnh Đan thượng phẩm, linh dược tự chuẩn bị, đan phương tự chuẩn bị, không làm được thì lượn đi.”

Ngao Khiên đứng cạnh vừa nghe vậy thì lửa giận bùng lên.

“Ngươi muốn chết không! Một cây linh chi dập nát lại dám khoác lác vô sỉ như thế!” Ngao Khiên gầm lên.

Tiếng rít gào của Ngao Khiên lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

“Diệp đại sư lại chọc phải Cừu Vũ Thu rồi kìa, ngươi đoán xem liệu bọn họ có đánh nhau không?”

“Cừu Vũ Thu nổi tiếng là hòn đá thối trong nhà xí, vừa thối vừa cứng!”

“Người này ỷ vào việc có thể tìm được một vài thiên tài địa bảo mà ngông cuồng không có giới hạn. Không ngờ hắn ta cũng dám ngông cuồng với Diệp đại sư như vậy!”

...

Mọi người mồm năm miệng mười, rõ ràng Cừu Vũ Thu nổi tiếng vì không coi ai ra gì.

Nhưng Diệp Viễn đã nghe Sa Nhất giải thích, Cừu Vũ Thu này thật sự cũng có chút bản lĩnh.

Đồ mà hắn ta tìm được gần như là tốt nhất ở đây!

Mà Ngân Nguyệt Thiên Minh hơn hai mươi năm trước chính là lấy ra từ chỗ Cừu Vũ Thu!

Cừu Vũ Thu cười lạnh một tiếng, nói: “Linh chi dập nát có giá này đấy, thích đổi thì đổi!”

Diệp Viễn ra hiệu cho Ngao Khiên, ngăn cơn tức của hắn ta lại, thản nhiên nói: “Bách Hoa Thiên Mệnh Đan siêu phẩm, ta muốn Tử Linh Chi, đồng tiền trên người ngươi, cộng với một vài tin tức nữa!”

Cừu Vũ Thu khựng lại, rốt cuộc cũng ngồi thẳng dậy, nghiêm túc đánh giá Diệp Viễn.

“Ngươi nói thật không?”

Diệp Viễn cười đáp: “Ngươi chỉ cần nói được hay không thôi!”

Cừu Vũ Thu nghiêm mặt nói: “Nếu ngươi thật sự có thể luyện ra Bách Hoa Thiên Mệnh Đan siêu phẩm thì đương nhiên là được! Nhưng nếu luyện hỏng thì đừng trách ta không chịu trách nhiệm!”

Diệp Viễn lạnh nhạt nói: “Trước khi đan dược luyện thành không liên quan gì đến ngươi!”

Bách Hoa Thiên Mệnh Đan, tên như ý nghĩa, là do hơn trăm loại linh hoa luyện chế mà ra, có thể đạt được thiên mệnh chi công.

Đối với nhóm cường giả như Cừu Vũ Thu thì quan trọng nhất đương nhiên là lĩnh ngộ thiên đạo.

Nếu Diệp Viễn thật sự luyện ra được Bách Hoa Thiên Mệnh Đan siêu phẩm, vậy là đủ để khiến lãnh vực Thần Vương của hắn ta mở rộng thêm hai mươi trượng!

Đừng coi thường hai mươi trượng này, nó giúp thực lực của hắn ta tăng lên không chỉ là một chút.

Trong phạm vi hai mươi trượng này, nếu để tự bản thân hắn ta lĩnh ngộ thì e là phải mất mấy trăm năm.

Diệp Viễn có thể giúp hắn ta lập tức tiết kiệm được mấy trăm năm, hắn ta có thể không động lòng sao?

Còn Bách Hoa Thiên Mệnh Đan thượng phẩm có chống nứt trời cũng chỉ có thể giúp hắn ta mở rộng ra được năm trượng.

Cừu Vũ Thu đã quá rõ sự khác biệt trong đó rồi.

Diệp Viễn gật đầu một cái, nói với mọi người xung quanh: “Ta cần một bông Phân Huyền Chỉ Hoa năm mươi vạn năm, một bông hai mươi vạn năm...”

Diệp Viễn đọc một mạch hơn ba mươi loại linh hoa, khiến cho những chủ sạp kia phải nhìn lại kho hàng của mình có loại nào trong đó không.

Hơn trăm loại linh hoa, bản thân Diệp Viễn đã có hơn sáu mươi loại rồi.

Trừ mấy loại năm mươi vạn năm là nguyên liệu chính có vẻ khó kiếm, những thứ khác đều không thành vấn đề.

Trên hội giao dịch này có hơn một ngàn cường giả, kiếm đủ trăm loại linh hoa chẳng phải chuyện khó gì.

Diệp Viễn muốn lấy những linh hoa này, dĩ nhiên cũng có nghĩa là sẽ giúp bọn họ luyện đan.

Hơn ba mươi loại linh hoa, cần hơn ba mươi loại đan dược.

Hơn nữa những đan dược đó đều là đan dược cấp chín.

Nếu là người khác thì chắc đã mệt muốn chết luôn rồi.

Diệp Viễn lại trực tiếp lôi Long Hoàng Đỉnh ra, vung tay luyện chế luôn.

Mấy loại đan dược cấp chín bình thường quá dễ dàng đối với Diệp Viễn lúc này.

Chỉ cần không chú trọng chất lượng thì khoảng nửa canh giờ là xong rồi.

Đương nhiên dù là thế, thành phẩm kém nhất cũng là đan dược thượng phẩm.

Những người kia bị năng suất luyện đan và phẩm chất đan dược của Diệp Viễn dọa cho sợ ngây người, bọn họ chưa từng gặp luyện dược sư nào có thể luyện đan như vậy!

Một ngày một đêm sau, tất cả đan dược đều đã luyện xong!

Tất cả mọi người trợn tròn mắt!

“Rốt cuộc Diệp đại sư là quái thai mọc ra từ đâu vậy? Thuật luyện dược này quá nghịch thiên rồi!”

“Đúng đấy, hội trưởng Cảnh Phụng Thiên của công hội luyện dược sư cũng không hơn đây đâu nhỉ?”

“Ha ha ha, của ta là đan dược siêu phẩm! Lời rồi! Phát tài rồi!”

Những chủ quán không có linh hoa chỉ đành trơ mắt cực kỳ hâm mộ nhìn người khác thắng lợi trở về.

Luyện chế cường độ cao như vậy mà vẫn có thể giữ phẩm chất cao như thế, thuật luyện dược này quả thật trâu bò.

Dù là Cừu Vũ Thu mắt cao hơn đỉnh đầu, lúc này cũng phải trợn mắt há mồm!

Chưa bàn tới những thứ khác, chỉ riêng chuyện Bách Hoa Thiên Mệnh Đan cần tới hơn trăm loại linh hoa đã là việc cực kỳ khó khăn rồi.

Bản thân hắn ta đi tìm mười mấy năm cũng mới chỉ kiếm đủ ba bốn mươi loại.

Nhưng Diệp Viễn chỉ dùng thời gian một ngày đã kiếm được hơn ba mươi loại linh hoa.

Nếu tự hắn có thể chuẩn bị đầy đủ linh dược thì sẽ không nói kiểu bắt Diệp Viễn tự chuẩn bị linh dược như vậy rồi.

Chuyện này… thật sự là khiến người ta nghẹn ứ không nói được gì.

“Ngươi chỉ cần hơn ba mươi loại linh hoa, chẳng lẽ...” Cừu Vũ Thu hơi chần chừ hỏi.

Diệp Viễn cười nhạt nói: “Đúng vậy, những linh hoa khác ta có hết rồi!”

“Hít...”

Tất cả mọi người hít ngược một hơi, lời này thật sự khiến người ta khó mà tin được.

Hơn trăm loại linh hoa, không nói mỗi loại đều cực kỳ hiếm thấy, ít nhiều gì cũng phải có một vài loại rất rất rất khó tìm đúng không?

Diệp Viễn cần hơn ba mươi loại, vậy chẳng phải có nghĩa là hắn có hết hơn sáu mươi loại linh hoa còn lại sao?

Nếu là trước đây, chắc chắn bọn họ sẽ cười khinh bỉ lời nói của Diệp Viễn.

Nhưng bây giờ không phải do bọn họ không tin nữa!

Diệp Viễn này quả thật đã làm đảo điên nhận thức của bọn họ rồi!

“Ta sẽ nghỉ ngơi một ngày, sáng sớm mai ta sẽ giúp ngươi luyện chế Bách Hoa Thiên Mệnh Đan!”

Nói xong Diệp Viễn nghênh ngang rời đi, để lại một đám người mắt chữ A mồm chữ O.

Luyện chế liên tục một ngày một đêm, Diệp Viễn cũng rất mệt.

Luyện chế đan dược cấp huyền khác hẳn với luyện chế đan dược cấp chín, đương nhiên Diệp Viễn phải điều chỉnh về trạng thái tốt nhất.

Nhìn bóng lưng của Diệp Viễn, hai mắt Cừu Vũ Thu sáng rực lên.

Biểu hiện của Diệp Viễn này khiến hắn ta bỗng nhiên tin tưởng mấy phần.

Có lẽ, biết đâu hắn thật sự có thể luyện chế ra Bách Hoa Thiên Mệnh Đan siêu phẩm thì sao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK