Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên lực trong bí cảnh này cực kỳ dồi dào, sợ là gấp mấy lần ở bên ngoài. Tu luyện ở chỗ này, đích xác là có thể đưa đến tác dụng làm chơi ăn thật.

Vấn đề là, ai dám tu luyện ở đây?

Dưới tình huống nguyên lực dồi dào như vậy, bí cảnh có sinh ra càng nhiều thiên tài địa bảo hơn cũng là chuyện hợp tình hợp lí.

“Được rồi, tất cả mọi người đều đã vào bên trong bí cảnh, bây giờ riêng phần mình lên đường đi, chúc các vị may mắn!” Ngô Chiêu cất cao giọng nói.

Mặc dù nói như vậy, nhưng hắn lại không có ý muốn lên đường.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người cả kinh kêu lên: “Mau nhìn! Bên kia lại có Lan Tâm Hoa mọc liên miên thành phiến, đây chính là dược liệu cấp hai cực kỳ ít gặp, nơi này lại có nhiều như vậy! Mau đi thu hái, có thể cướp bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu!”

Mọi người nhìn theo hướng tay hắn chỉ, quả nhiên thấy một biển hoa lớn.

“Ha ha, phát tài rồi! Bí cảnh này quả nhiên là không tầm thường, dĩ nhiên ở khu vực ngoại vi lại có một mảnh Lan Tâm Hoa lớn như vậy!”

“Quả nhiên là Thiên Càn tông không nói sai, đúng là bí cảnh này thật sự có bảo tàng ở khắp nơi!”

Vừa vào bí cảnh đã có được chỗ tốt lớn như vậy, tinh thần của mọi người đều chấn động, không ít người đã bắt đầu cảm thấy cảm kích Thiên Càn tông.

Có người phản ứng nhanh, đã chạy hết tốc lực tới bên đó.

Mặc dù Lan Tâm Hoa này là dược liệu cấp hai, nhưng ở bên ngoài lại cực kỳ hiếm, thuộc về loại dược liệu vô cùng quý giá, kể cả đối với các đại tông môn thì cũng là thứ khan hiếm.

Thấy nhiều Lan Tâm Hoa như vậy, tự nhiên là mọi người không nhịn được liền muốn thu hái nhiều thêm một chút.

Mạc Vân Thiên thấy vậy vội vàng nói với Mai Trăn: “Sư thúc, chúng ta cũng mau đuổi tới thôi, nếu không sẽ bị bọn họ cướp hết mất!”

Tám đại tông môn cộng lại cũng có hơn trăm người, mặc dù biển hoa kia lớn, nhưng cũng không thể đủ cho nhiều người như vậy cùng thu hái.

Mai Trăn gật đầu một cái, đang muốn nói, lại bị Diệp Viễn ngăn lại: “Sư huynh chớ vội, chúng ta chờ một chút rồi hãy nói!”

Mạc Vân Thiên sao có thể không vội, liền thúc giục: “Diệp sư đệ! Lan Tâm Hoa này là dược liệu cấp hai mà tông môn cực kỳ khan hiếm, đối với chúng ta vô cùng quan trọng! Không động thủ nữa thì chúng ta sẽ không còn phần đâu!”

Diệp Viễn lại không nhanh không chậm cười nói: “Vội cái gì? Sư huynh đứng xem một chút, không phải là Thiên Càn tông bọn họ cũng không động hay sao?”

Mạc Vân Thiên sững sờ, nhìn về phía Thiên Càn tông bên kia, quả nhiên thấy bọn họ không có một ai động.

Trong lòng Mạc Vân Thiên hơi hồi hộp, theo bản năng cảm thấy có chuyện không tốt sắp xảy ra.

“A…!”

Đúng lúc này, một tiếng hét thảm đột nhiên truyền tới.

Ngay sau đó, lại là vài tiếng kêu thảm thiết cũng truyền tới!

Trong lòng mọi người lúc này đều cả kinh, ánh mắt liền nhìn về phía biển hoa kia.

Thì ra đã có mấy người chạy vào trong biển hoa, bắt đầu thu hái Lan Tâm Hoa.

Chỉ là mấy người tiến vào biển hoa trước nhất kia, lúc này toàn thân đều biến thành màu đen, hiển nhiên là đã trúng phải kịch độc!

Mấy người kia trực tiếp ngã ở trong biển hoa, không ngừng lăn lộn, dáng vẻ hết sức đau đớn, giống như sẳp không sống được.

Vốn có một đám người đang chạy như điên sang bên kia, lúc này thấy dáng vẻ của mấy người kia dữ tợn như thế, đều bị dọa tới mức vội vàng dừng bước chân lại.

“Đây… Đây là có chuyện gì đang xảy

ra?”

“Mấy người bọn họ bị làm sao thế? Đây không phải là Lan Tâm Hoa hay sao, sao lại có vẻ như là có kịch độc vậy?”

“Cũng còn may vừa rồi chạy chậm một chút, nếu như nhanh hơn chút nữa, khẳng định là ta cũng sẽ bị giống như bọn họ.”

Có người kinh ngạc, có người sợ hãi, mọi người thấy mấy người đang giãy giụa trong biển hoa, trong lòng đều cảm thấy một trận lạnh lẽo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK