Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắn nói sáng sớm sẽ tới lấy, bộ dáng rất gấp gáp, đoán chừng lúc này nên tới rồi mới đúng?” Chướng quầy bất lưc thành thât nói.

“Được, ta đây ở đây chờ hắn.”

Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nói xong, Diệp Viễn cũng không để ý bộ dạng thấp thỏm của chưởng quầy, tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống nhắm mẳt dưỡng thần.

Chưởng quầy thở dài một tiếng, không thể làm gì khác ngoài mặc kệ hắn, hy vọng tiểu tử này không gây lớn chuyện. Không phải hắn không yên tâm Diệp Viễn, thật sự là Diệp Viễn trước đây lưu lại cho mọi người ấn tượng quá mức sâu sắc.

Thời gian ước chừng nửa chén trà, Diệp Viễn đang nhắm mắt chợt nghe một hồi âm thanh dồn dập, nói: “Chường quầy, ta tới lấy Lục Diệp Thảo đặt ngày hôm qua.”

“Chuyện này…”

Trong mắt chưởng quầy lần nữa hiện lên vẻ ngượng nghịu.

Người đến là một thiếu niên, dáng vẻ mười lăm mười sáu tuổi, vừa thấy biếu hiện này của chưởng quầy, vội la lên: “Chưởng quầy, chúng ta ngày hôm qua chẳng phải là nói xong rồi hay sao, tiền đặt cọc ngươi đều thu rồi, cũng không thế lật lọng được!”

“Thu tiền đặt cọc rồi đương nhiên sẽ không lật lọng, chẳng qua là ta muốn hỏi vị huynh đệ kia một chút, ngươi mua Lục Diệp Thảo này là có ý đồ gì?”

Người nói chuyện dĩ nhiên là Diệp Viễn.

Thiếu niên quay đầu nhìn thấy đến một thiếu niên cẩm y cũng chạc tuổi với mình, thấy thế liền không khách khí lên tiếng: “Liên quan gì tới ngươi?”

Chưởng quầy nghe vậy sợ hết hồn, dám to tiếng với thiếu gia, thiếu niên này chán sống rồi ư?

Hắn đang muốn lên tiếng, lại bị Diệp Viễn dùng ánh mắt ngăn lại.

Diệp Viễn cười nói:

“Đương nhiên là không liên quan gì đến ta, chỉ là tò mò ngươi tại sao không mua đan dược đã luyện sẵn, thay vào đó lại mua dược liệu? Chẳng lẽ ngươi là muốn chính mình luyện dược? Ta đoán một chút, luyện chế đan dược cấp một cần Lục Diệp Thảo có ba loại: Một loại là Thiên Linh Đan, dùng đế trùng kích Linh Dịch Cảnh, ngươi chỉ là cảnh giới Nguyên Khí tầng bốn, nghĩ lại thì không phải loại đan dược này; loại thứ hai là Thanh Tâm Đan, dùng để bảo

trì thanh minh linh đài, xua đuổi tâm ma, thích hợp sử dụng lúc trùng kích bình cảnh, trước mắt ngươi cũng không ở trong bình cảnh, hẳn là cũng không phải loại đan dược này; chỉ còn lại một loại là Đại Hoàn Đan, chính là thánh dược trị thương cấp một, nhìn ngươi nóng lòng như thế, chẳng lẽ là có thân nhân bị trọng thương, cần loại đan dược này đến cứu mạng?”

Thiếu niên há to miệng, có chút kinh hãi nhìn về phía Diệp Viên. Hắn kinh hãi chính là kiến thức đan dược uyên thâm của Diệp Viễn, càng kinh hãi hơn nữa chính là ánh mắt tinh tường của Diệp Viễn.

Diệp Viễn phân tích giống như là tận mắt nhìn thấy vậy, mà sự thật lại đúng như Diệp Viễn đoán.

Thiếu niên tên Đường Vũ, cũng là đồng môn của Diệp Viễn trong Học Viện Đan Võ, khác nhau ở chồ: Hắn tự mình thi vào Học Viện Đan Võ, còn Diệp Viễn là nhờ người nâng đỡ mới được vào.

Trên thực tế, hầu hết các nhân tài trong học viện đều xuất thân từ tầng lớp quý tộc, tầng lớp bình dân chỉ chiếm số ít mà thôi. Tâng lớp quý tộc có lợi thế về tài nguyên dược liệu còn tầng lớp bình dân thì không. Đây chính là khoảng cách không thế nào thay đổi được dù cho nỗ lực đến đâu.

Công pháp, đan dược, tiền tài, đó chính là những thứ mà tầng lớp bình dân có nỗ lực cả đời cũng không thể bằng được giới quý tộc. Đây là những thứ được tích lũy từ nhiều đời.

Đường Vũ thuộc tầng lớp bình dân tiến vào Học Viện Đan Võ, bản thân người này đã chứng minh được rất nhiều thứ. Nguyên Khí cảnh tầng bốn ở độ tuổi này không tính là xuất chúng, nhưng cũng tuyệt đối không phải hạng tầm thường. Nguyên Khí Cảnh tầng ba muốn tiến tới tầng bốn có một trở ngại rất lớn, hắn có thể vượt qua được trở ngại này mà không cần sự hỗ trợ của đan dược, tài nguyên. Điều này chứng tỏ Đường Vũ rất có thiên phú về võ đạo.

Đường Vũ có được thực lực như ngày hôm nay, hơn nữa còn tiến được vào Học Viện Đan Võ, đương nhiên một phần là do sự nỗ lực của hắn, một phần khác cũng không thể bỏ qua công lao của cha hắn.

Phụ thân của Đường Vũ là Đường Tông Hoài, là một người săn yêu thú lâu năm. Mấy năm nay Đường Tông Hoài vào sinh ra tử trong khu rừng kia cũng là vì đế nhi tử có một tương lai tốt hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK