Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người khác không nói gì, nhưng sắc mặt đều hưng phấn không thôi.

Hiển nhiên sự lợi hại của Thái Cổ Lịch Nguyên Trì này đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

Diệp Viễn phát hiện mình không cách nào cảm ứng ra được loại sức mạnh thần bí kia, bèn nhảy thẳng xuống ao nước.

Vừa vào trong nước, cảm giác lạnh lẽo thấu xương lập tức bao vây toàn thân hắn, khiến từng dây thần kinh trên người hắn đều cóng đến tê dại, làm hắn không thể động đậy.

“ở bên bờ gần như vậy nhưng vẫn không cảm nhận được nhiệt độ của nước, thế mà vào trong nước lại thấy lạnh thấu xương.” Diệp Viễn kinh ngạc nói.

Nhưng thân thể hắn vô cùng cường đại, chỉ bị tê dại một lát liền có thể thích ứng.

Lúc này, thân thế hắn được ngâm trong nước ao, từng lỗ chân lông trên người đều như thể được nở ra, thoải mái vỏ cùng.

Luồng nguyên lực cường đại từ trong nước thông qua từng lỗ chân lông thấm vào trong thân thể hắn, khiến cảnh giới của hắn nhanh chóng tăng lên.

Diệp Viễn không khách khí, thoải mái hấp thu nguyên lực mênh mông trong nước ao, bắt đầu củng cố cảnh giới, làm chuẩn bị bước đột phá Vô Lượng cảnh.

Một bước, hai bước, ba bước…

Diệp Viễn bước từng bước tiến lên phía trước, qua mỗi bước chân, nguyên lực trong nước ao lại cường hãn thêm vài phần.

Nước ao này không chỉ nhằm vào nguyên lực của hắn mà còn có tác dụng cường hóa cực lớn đối với thân thể hắn.

Diệp Viễn tận tình hưởng thụ quá trình rèn luyện từ nước ao, cảnh giới càng lúc càng tiến gần Vô Lượng cảnh.

Chớp mắt, một ngày một đêm đã

qua.

Sắc mặt vài vị thiên tài cũng ngày càng méo mó.

Một ngày trôi qua, Hàn Phong và Trương Thiên Dực chỉ đều đi được thêm chừng hai trượng, dừng lại ở khu vực bảy trượng.

Ba vị thánh tử Thiên Khải cảnh đã song song với nhau, dừng ở vị trí chín trượng.

Cần biết rằng, thánh chủ đời này là ĐỒ u cũng chỉ tiến vào khảm thứ hai.

Lúc này đây, cả ba người bọn họ đều đã hoàn thành mục tiêu này!

“A… !”

Đột nhiên, Bùi Khôn la lên một tiếng thống khổ, sau đó nhảy khỏi mặt nước, về lại trên bờ.

Trên bờ, lúc này sắc mặt Bùi Khôn rất khó coi.

Hắn không thể ngờ được, người bị đào thải đầu tiên lại chính là mình.

Quét mắt nhìn xem, Dương Tiêu và Nạp Lan Hồng vẫn đang ở cùng một khoảng cách, Trương Thiên Dực và Hàn Phong cũng đang ở một khoảng cách.

Lại nhìn về phía Diệp Viễn, lần này hắn hơi có một chút ngoài ý muốn.

Lúc này Diệp Viễn vẫn dừng ở khoảng cách năm trượng.

Trương Thiên Dực và Hàn Phong, hai kẻ từng thua về tay Diệp Viễn, nay đều đã đi được bảy trượng, mà Diệp Viễn vẫn còn ở khoảng cách năm trượng?

Đúng lúc này, Hàn Phong đột nhiên ngửa mặt lên trời huýt dài, sau đó sải chân bước thêm một bước.

Một bước này, khiến hắn đi vào khảm thứ hai, đột phá đến khoảng cách tám trượng.

Bùi Khôn biến sắc, hiển nhiên không ngờ được, một cường giả Vô Lượng Cảnh lại có thể đi được đến khảm thứ hai.

Bùi Khôn không cam lòng chịu thất bại, lại thả người, lần thứ hai nhảy vào trong nước.

Lần này, hắn thuận lợi đi thẳng tới khoảng cách chín trượng.

Và cũng ngay lúc ấy, sắc mặt hắn lộ vẻ cực kỳ thống khố, rốt cuộc lại nhịn không được, phải nhảy về bờ lần nữa.

Bùi Khôn nện một quyền xuống đất, không cam lòng nói: “Lẽ nào tiềm lực của Bùi Khôn ta chỉ dừng lại ở đó thôi sao!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK