Tình trạng của Diệp Viễn đương nhiên không thể nào tốt, nhưng những phập phồng ở trước ngực đã nói cho mọi người biết, hắn không có việc gì.
“Sao có thể? Hắn ta thế nhưng đã xông qua cửa thứ bảy, thật vô lý!”
“Chẳng lẽ, tài năng thiên phú của hắn ta còn cao hơn cả Từ Hành sao?”
“Nhưng mà… Ngay cả Lý Khang đại nhân cũng không có nắm chắc việc khiêu chiến với cấp thứ bảy của kiếm trận!”
…
Từng âÂm thanh kinh ngạc và cảm thán nổi lên khắp bốn phía, sự thể hiện của Diệp Viễn thật sự đã vượt ra ngoài dự liệu của bọn họ.
Vốn dĩ tưởng rằng Diệp Viễn chỉ là một Thiên Thần tầng ba, căn bản là hữu danh vô thực, ngay cả ba cấp độ đầu tiên của kiếm trận cũng không vượt qua được.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn thật sự một hơi xông qua cấp thứ bảy.
Loại tài năng thiên phú kinh khủng này khiến cho bọn họ chấn động rất lớn.
Trong nháy mắt, cấp thứ tám của kiếm trận đã phát động.
Lúc này đây, uy lực còn kinh khủng hơn gấp mấy lần so với cấp thứ bảy!
Trong lòng Từ Hành không ngừng nguyền rủa cho Diệp Viễn chết, hắn không tin, ngay cả cấp thứ tám Diệp Viễn cũng có thể xông qua.
Tuy nhiên, khi kiếm trận rút lui thì Diệp Viễn vẫn đứng yên như cũ, không có một chút động tĩnh.
Mà vị trí hắn đang đứng lại giống hệt như lúc nãy, không hề nhúc nhích chút nào.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ, Diệp Viễn vượt qua cửa thứ tám mà không hề nhúc nhích?
Cấp thứ chín của kiếm trận phát động, áp lực kia rất kinh khủng, làm cho cường giả Chân Thần tầng chín như Lý Khang cũng cảm thấy khó thở.
Thật là đáng sợ!
“Khặc khặc… Có chút thú vị!” Ở trong thức hải, Ma Vũ Thiên Tôn bỗng nhiên cười phá lên vô cùng quái dị.
Kế Tầm nhíu mày, nói: “Đúng vậy! Tiểu tử này vẫn luôn kỳ quái!”
Ma Vũ Thiên Tôn cười nói: “Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?”
“Nhìn ra cái gì?”
“Tên tiểu tử này đang ngộ kiếm!”
“Ngộ… Ngộ kiếm? Ngộ kiếm ở trong trận Thí Thiên Kiếm sao? Ngươi đang nói đùa cái gì vậy!” Kế Tầm không tin mà nói.
“Hắc, nếu ta đoán không lầm, sau khi cấp thứ chín của kiếm trận kết thúc, hắn ta sẽ vẫn duy trì tư thế này. Cấp thứ tám và cấp thứ chín rất khó khăn, hắn ta căn bản không hề động qua.” Lời nói của Ma Vũ Thiên Tôn rất kinh người.
Kế Tầm chấn động, không tin mà nói: “Sao có thể!”
Ma Vũ Thiên Tôn cười nói: “Nếu ta không nhìn lầm thì thực lực cực hạn của tên tiểu tử này chính là ở cấp thứ bảy! Hai cửa sau hắn ta căn bản không phải dùng sức mạnh của chính mình!”
“Không phải dựa vào sức mạnh của chính mình? Vậy thì cái loại sức mạnh gì có thể ngăn cản được kiếm trận đáng sợ như vậy?” Kế Tầm thật sự kinh ngạc.
Ma Vũ Thiên Tôn cười nói: “Chỉ sợ… Tiểu tử này có nguồn gốc khá sâu với Tiên Lâm Thiên Tôn!”
Trong lòng Kế Tầm cả kinh, trong đầu có loại cảm giác bỗng nhiên hiểu ra.
Đúng lúc này, kiếm quang đã rút lui, cơ thể của Diệp Viễn xuất hiện lần thứ hai, vẫn là tư thế kia.
Tất cả mọi người đều ngừng thở, bọn họ cảm giác được có chuyện lớn gì đã xảy ra!
“Thiên… Thiên Tôn linh bảo! Hắn đã lấy được Thiên Tôn linh bảo!”
Ở đây vào lúc trước, không ai có thể đoán được Diệp Viễn thế mà có thể xông qua được cấp thứ chín của kiếm trận.
Thế nhưng, nếu xông qua được, vậy thì có nghĩa là Diệp Viễn sẽ lấy được Thiên Tôn linh bảo.
Đây là thứ khiến cho vô số người điên cuồng!
Diệp Viễn từ từ mở mắt ra, kiếm ý ở trên người bộc phát ra, gần như biến thành thực chất.
Kiếm đạo pháp tắc của hắn đã đạt đến một cấp bậc mới, đạt đến tầng năm hậu kỳ!