Dần dần, hắn cũng tìm ra được điểm then chốt.
Lúc trước hắn sử dụng Viêm Động Chân Long Sát là hoàn toàn dựa vào bản năng để đưa từng chút sức mạnh của Chân Long hòa vào Viêm Động Sát.
Nhưng hắn cũng rất mơ hồ với hành động này của mình.
Song lúc này, hắn bắt buộc phải tìm ra cách để sử dụng sức mạnh của Chân Long.
Hắn vẫn luôn miệt mài tìm kiếm điều này trong ba ngày qua!
Cuối cùng sau nhiều lần sử dụng Viêm Động Chân Long Sát, hắn cũng đã tìm ra được mấu chốt của vấn đề!
Theo hắn thấy, hắn có thể điều động được sức mạnh của Chân Long là vì trong lúc hắn sử dụng Viêm Động Sát có một sự rung động trong cơ thể đồng nhất với sự rung động của sức mạnh Chân Long, thì mới có thể khiến sức mạnh của Chân Long hòa nhập được vào kinh mạch của hắn, sau đó được giải phóng trên võ kỹ.
Đột nhiên Diệp Viễn phát hiện ra điều này, bởi trước giờ hắn vẫn luôn coi mình là người, cho nên sức mạnh của Chân Long trong cơ thể hắn không phản ứng lại với hắn!
Cũng tức là nói, muốn điều động được sức mạnh của Chân Long, đầu tiên phải nghĩ bản thân mình là rồng, chứ không phải là người!
Bởi không thể nào sử dụng cách thức của võ giả nhân loại để thi triển võ kỹ của long tộc!
Sau khi đã nghĩ thông điểm này, mọi chuyện cũng đã trở nên thuận lợi hơn.
Diệp Viễn khoanh chân ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, nhưng trong đầu vẫn đang không ngừng mô phỏng lại cảnh tượng thi triển Viêm Động Chân Long Sát.
Dần dần, cơ thể Diệp Viễn run lên từng hồi, hơn nữa rung động này một lúc một kịch liệt hơn!
Đột nhiên, Diệp Viễn mở to hai mắt, kích động tung ra một cú đấm, một tiếng gầm yếu ớt xuất hiện ngay giữa lòng bàn tay của hắn.
Diệp Viễn vô cùng phấn khích khi chứng kiến cảnh tượng này.
“Tâng thứ chín! Diệp Viễn vào được tầng thứ chín rồi! Đệ ấy lại có thể vượt qua được cả Lý Phàm Thiên, trờ thành người đầu tiên trong cả vạn năm nay!”
Quách Đào Quần kinh ngạc hô lên khi thấy tên của Diệp Viễn xuất hiện ở tầng thứ chín.
Từ khi biết Diệp Viễn tiến vào được tầng thứ tám, cả mấy người bọn họ không còn ai có tâm trạng bế quan nữa.
Nhất là khi thấy Diệp Viễn ở trong tầng thứ tám tới mười ngày, lại càng khiến bọn họ cảm thấy kích động.
Ngay cả Thất Hải, cũng liên tục ngẩng đầu nhìn về phía luồng sáng, bởi hắn muốn biết Diệp Viễn có thể lên được tới tầng thứ chín hay không.
Thê nhưng mãi chưa thấy Diệp Viễn có bất kỳ động tĩnh gì.
Mấy người nhóm Quách Đào Quần tranh luận bàn tán xôn xao xem Diệp Viễn có thể tiến vào tầng thứ chín được hay không.
Cho tới tận ngày hôm nay, cuối cùng Quách Đào Quần cũng đã thấy tên của Diệp Viễn xuất hiện ở tầng thứ chín!
Nghe tiếng hắn hô lên, tất cả mọi người lập tức đứng bật dậy.
Tâng thứ chín nghĩa là như thế nào, cả mấy người bọn họ đều là người rõ hơn ai hết!
Không biết từ lúc nào, nhưng cái tên của Lý Phàm Thiên đã trở thành danh xưng “Thiên tài đệ nhất vạn năm”.
Còn bảy giờ, danh xưng đó đã được chuyển sang cho Diệp Viễn!
Tuy Vô Biên giới chỉ là một tiểu thế giới, nhưng một vạn năm cũng đã tạo ra biết bao nhiêu thiên tài.
Trong những thiên tài này, cũng không ít những nhân vật lẫy lừng, như Đại Diễn Chân Quân – Lục Lâm Phong!
Thế nhưng bây giờ, những thiên tài đó đều phải khấu đầu dưới chân Diệp Viễn.
Còn những cường giả mạnh nhất thuộc lớp người trẻ đang không khỏi kích động và khâm phục khi chứng kiến thời khắc mang tính lịch sử này.
Từ khi Diệp Viễn có thể bước vào tầng thứ tám, cả bốn người bọn họ đã gạt lòng tự tôn của bản thân qua một bên, kể cả Liễu Hồng.
Cho dù bọn họ có ngông cuồng có ngạo mạn tới đâu, cũng không thể nào đạt tới trình độ có thể vượt qua được tầng thứ tám. Bởi ngay cả khoảng cách giữa tầng thứ năm và tầng thứ sáu Cũng đã là quá lớn rồi.
Bây giờ Diệp Viễn lại có thế tiến vào tầng cuối cùng, lại càng khiến bọn họ khâm phục bội phần.