Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngưng đan là một trong những bước đi mấu chốt quan trọng nhất của luyện đan!

Có thể nói là vạn điều dòng nước nhỏ hội tụ thành sông.

Một tiếng hừ lạnh này của Diệp Viễn, giống như là ở chỗ dòng nước nhỏ hội tụ lại trực tiếp áp một đao.

Tư vị kia, thực sự là chua xót, sảng khoái tới cực điểm.

Đại trưởng lão biến sắc, lạnh giọng nói: “Diệp Viễn! Ngươi đây là ý gì?”

Diệp Viễn trưng ra vẻ mặt vô tội nói: “Ta làm cái gì sao? À, vừa rồi cuống họng không thoải mái lắm, hắng giọng một cái. Vừa rồi chẳng phải là cuống họng của đại trưởng lão cũng không thoải mái sao?”

“Ngươi!” Nhược Hư tức đến xanh mét cả mặt, nhưng mà hắn lại không tìm được lời để phản bác.

Không ít trưởng lão đều là liều mạng nhịn cười, tiểu tử Diệp Viễn này, thật là quá ác.

Nhưng mà chuyện này là do đại trưởng lão làm trái quy củ trước, ai cũng không tìm ra một chút khuyết điểm nào.

Một tiếng hừ lạnh này của Diệp Viễn, mặc dù không đến mức khiến cho Tống Khải Dương kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nhưng mà phẩm chất đan dược nhất định sẽ bị ảnh hưởng lớn.

“Ta làm sao? Lẽ nào ta làm chuyện gì không đúng à, sao đại trưởng lão lại tức giận như vậy?” Vẻ mặt Diệp Viễn như người vô tội nói.

Mặt Nhược Hư trầm như nước, trầm giọng nói: “Diệp trưởng lão, được lắm! Ngươi rất được! Lát nữa, hãy xem bại tướng dưới tay ta đi!”

Diệp Viễn cười nói: “Có thể được đại trưởng lão chỉ giáo, Diệp mỗ cầu còn không được.”

Trong bầu không khí có chút lạnh lẽo, tất cả mọi người đều đã luyện chế xong đan dược.

Có thể vào top 30 đệ tử, thực lực đều vô cùng xuất chúng.

Mặc dù Xích Lôi Thiên Linh Đan khó luyện chế, nhưng bọn họ cũng không đến nỗi không luyện chế ra được.

Chỉ là phẩm chất tốt xấu, lại là hai chuyện khác nhau.

“Mở lò! Mời chư vị trưởng lão xem qua!” Chấp sự cao giọng nói.

Dược đỉnh của tất cả mọi người mở ra, từng viên đan dược bay ra ngoài.

Ninh Tư Ngữ nhìn thấy Xích Lôi Thiên Linh Đan của mình, không khỏi vô cùng vui mừng.

Nàng thật sự làm được rồi!

Thượng phẩm đỉnh phong!

Chỉ thiếu một chút nữa là thành cực phẩm!

Một đám trưởng lão từ đài cao đi xuống, vừa liếc mắt liền thấy Xích Lôi Thiên Linh Đan của Ninh Tư Ngữ, từng người đều vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ nào ngờ được, Ninh Tư Ngữ thế mà lại có thể luyện chế ra được thượng phẩm đỉnh phong?

“Xem ra, tình thế vòng này đã rất rõ ràng rồi. Nha đầu Tư Ngữ kia đứng đầu ba vòng, áp chế quần hùng!” Một trưởng lão nói.

Không ít trưởng lão đều đi tới trước mặt Hiên Vũ, nói chúc mừng: “Nhị trưởng lão, chúc mừng! Lần này có mười người được đi vào Đan Tháp, các ngươi thế mà chiếm đến phân nửa, thực sự là xưa nay chưa từng có!”

Hiên Vũ cười nói: “May mắn, may mắn, tất cả nhờ có Diệp trưởng lão!”

Trong lòng Hiên Vũ tự nhiên là vui đến nở hoa, có điều hắn cũng biết, đây tất cả đều là công lao của Diệp Viễn, không có chút quan hệ nào với hắn.

Mấy năm nay hắn luôn bị đại trưởng lão khi dễ, hôm nay coi như là xả được giận.

Đại trưởng lão chỉ xuống đi một vòng, rồi lại trở về đài cao, hắn nào còn có mặt mũi mà đứng đợi ở phía dưới?

Một tiếng hừ lạnh kia của Diệp Viễn, trực tiếp quấy rầy đan dược của Tống Khải Dương thành hạ phẩm.

Đan dược hạ phẩm, sao có thể đi vào top 10?

Tống Khải Dương đã sớm không thấy tăm hơi, hắn thật sự không thể nào ở chỗ này đợi tiếp.

Mặt mũi của hắn hôm nay, đã vứt xuống hố luôn rồi.

Qua mấy canh giờ nữa, kết quả tổ hộ pháp cũng có, Lục Dật và Đinh Huân đều thuận lợi lấy được tên đi vào Đan Tháp.

Bên này vừa kết thúc, Nhược Hư liền không chờ đợi được, đứng lên, lạnh lùng nói: “Diệp trưởng lão, đến chúng ta rồi!”

Diệp Viễn chậm rãi đứng dậy, cười nói: “Đại trưởng lão rất gấp đó, tâm tình này, e là sẽ ảnh hưởng đến phát huy.”

Nhược Hư hừ lạnh nói: “Vậy cũng không cần ngươi quan tâm! Hôm nay, lão phu muốn để ngươi biết, chức vị trưởng lão không phải dễ làm như vậy.”

Diệp Viễn cười nói: “Đại trưởng lão nghĩ thế nào?”

Nhược Hư trầm giọng nói: “Đừng bảo là lão phu khi dễ ngươi, thần đan cấp ba tùy ngươi chọn!”

Đại trưởng lão cuối cùng vẫn là vì thân phận của mình, không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy, bị mang danh tiếng ỷ lớn hiếp nhỏ.

Cho nên, hắn để cho Diệp Viễn chọn đan dược.

Hắn thấy, không cần biết là đan dược cấp ba gì, hắn nghiền ép Diệp Viễn là không thành vấn đề.

Hắn đường đường là đại trưởng lão của Đan Tháp, đan thần tứ tinh đỉnh phong, sao có thể bại dưới tay một đan thần tam tinh?

Cho dù Diệp Viễn có chút không giống người thường, thực lực vượt qua đan thần tam tinh, hắn cũng hoàn toàn nắm chắc phần thắng.

Diệp Viễn nghe vậy thì cười nói: “Đại trưởng lão lại rộng rãi như thế, vậy… đan dược sẽ do ta chọn?”

Nhược Hư hừ lạnh nói: “Ngươi chọn là được! Lão phu đường đường đại trưởng lão, chẳng lẽ còn muốn làm khó dễ một đan thần tam tinh như ngươi ở trên mặt này? Nói ra, chẳng phải là để cho người cả hoàng thành chế nhạo sao?”

Diệp Viễn gật đầu, nhìn về phía Hiên Vũ, nói: “Nhị trưởng lão, không biết đại trưởng lão am hiểu nhất là thần đan cấp ba nào?”

Hiên Vũ hiểu ý, cười nói: “Thần đan cấp ba đại trưởng lão am hiểu nhiều không kể xiết, có điều nếu nói hắn sở trường nhất, thì chính là Hạo Nhật Càn Khôn Đan. Đan dược này của hắn, đã tạo nên không ít cường giả Thần Quân Cảnh ở hoàng thành!”

Lông mi Diệp Viễn hơi giương lên, kinh ngạc nhìn về phía Nhược Hư.

Hắn không ngờ được, Nhược Hư thế mà lại am hiểu nhất Hạo Nhật Càn Khôn Đan!

Hạo Nhật Càn Không Đan này, cũng không phải đan dược bình thường, mà nó có thể trợ giúp nửa bậc Thần Quân và Quy Khư đại viên mãn, lĩnh ngộ được quy luật thiên địa, mở ra trong cơ thể một thế giới.

Không có đan dược nào có thể trực tiếp làm cho võ giả đột phá Thần Quân Cảnh, nhưng mà Hạo Nhật Càn Khôn Đan lại có thể tăng tỷ lệ đột phá của võ giả, khiến bọn họ có cơ hội bước qua được bước cuối cùng này.

Loại đan dược này, chính là một đan khó cầu.

Linh dược cần thiết rất hiếm thì không nói đến mà yêu cầu đối với người luyện chế cũng là vô cùng biến thái.

Cho dù là đan thần tứ tinh, có thể luyện chế ra được cũng là tỷ lệ cực nhỏ.

Đan thần tam tinh, còn chưa từng có nghe nói ai luyện chế được.

Dạng người như Nhược Hư, Hiên Vũ này đương nhiên là có thể luyện chế, nhưng ở trên loại đan dược này Nhược Hư so với Hiên Vũ không chỉ mạnh hơn một bậc.

Nhược Hư vừa nghe thấy, lửa giận ngập đầu biến thành trào phúng, cười lạnh nói: “Ha ha, người trẻ tuổi tốt nhất đừng có quá táo bạo! Ngươi muốn dùng đan dược ta am hiểu nhất để so với ta, ý tưởng tốt, nhưng mà… ngươi quá yếu!”

Ý của Nhược Hư là, ngươi muốn giả tạo, kết quả tự mình vả mặt mình?

Hắn sao có thể không hiểu, Diệp Viễn là muốn khiêu chiến đan dược hắn am hiểu nhất.

Nhưng mà, hiện thực không theo ý người!

Hắn căn bản không cho rằng Diệp Viễn sẽ so Hạo Nhật Càn Không Đan với hắn, bởi vì loại đan dược này, đan thần tam tinh không luyện được!

Trưởng lão khác cũng là lộ ra thần sắc hèn mọn, cảm thấy Diệp Viễn quá giả tạo.

“Diệp trưởng lão này, ta càng xem càng cảm thấy không đáng tin!”

“Đúng vậy, nếu nói Ninh Tư Ngữ là hắn dạy, đánh chết ta cũng không tin.”

“Người trẻ tuổi, có chút thực lực là không biết trời cao đất rộng. Nhưng mà, Hạo Nhật Càn Khôn Đan là thứ hắn có thể luyện chế sao?”

Diệp Viễn chỉ là cười cười, nói với Hiên Vũ: “Nhị trưởng lão, hay là… ta cùng với hắn thi cái này?”

Hiên Vũ cười nói: “Đây là ngươi tỉ thí, tự ngươi quyết định đi.”

Diệp Viễn gật đầu, nói với Nhược Hư: “Đại trưởng lão, đừng có trách ta không cho ngươi cơ hội, chúng ta tỷ thí Hạo Nhật Càn Khôn Đan!”

“Cái gì! Hắn thật sự muốn so Hạo Nhật Càn Khôn Đan?”

“Đùa gì thế! Tiểu tử này, tới để làm trò cười à?”

“Đan thần tam tinh luyện chế Hạo Nhật Càn Khôn Đan, tiểu tử này là khi dễ chúng ta ngốc sao?”

Một câu nói của Diệp Viễn, làm cho tất cả các trưởng lão đều nổ tung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK