Mặc dù người thanh niên trước mặt hắn mới chỉ là Hồn Hải tầng bảy, thế nhưng Đặng Thăng lại tỏ ra vô cùng cung kính đối với hắn.
Nếu như Diệp Viễn ở đây, chắc hẳn cũng sẽ nhận ra người thanh niên này, người này chính là Thượng Quan Lăng Vân, người mà Diệp Viễn chưa từng giao đấu qua khi hắn ở Cuồng Phong giới.
Thời gian từ khi Diệp Viễn trở về từ Cuồng Phong giới còn chưa đầy một năm, nhưng Thượng Quan Lăng Vân lại đã có thể đột phá cả một đại cảnh giới, trở thành tổng thống soái của năm cánh đại quân!
Thượng Quan Lăng Vân gật đầu: “Đích thân ngươi đi một chuyến đi, dẫn thêm mấy người nữa. Trong năm người đó, có bốn người là Hồn Hải, hơn nữa bốn người bọn họ còn sử dụng một loại trận pháp nào đó, uy lực rất mạnh! Người còn lại hình như mới chỉ là Hoá Hải, nhưng ta có cảm giác, người mới Hoá Hải kia mới là người mạnh nhất trong số bọn chúng!”
Đặng Thăng lặng người, hiển nhiên là hắn không ngờ Thượng Quan Lăng Vân lại đưa ra đánh giá như vậy.
Hắn cũng cảm nhận thấy sự tồn tại của Hoá Hải cảnh, nhưng thanh thế mà Hoá Hải Cảnh tạo ra đương nhiên không thể nào mạnh bằng mấy cường giả Hồn Hải Cảnh.
Song Thượng Quan Lăng Vân lại đánh giá cao người là Hoá Hải cảnh kia, điều này thật khiến hắn có chút không lý giải nổi.
Võ giả Hoá Hải cảnh thì mạnh tới đâu được chứ?
Nhưng Đặng Thăng cũng không dám trái lệnh của Thượng Quan Lăng Vân. Đừng chỉ thấy hắn mới là Hồn Hải tầng bảy, nhưng trên thực thế chiến lực của hắn còn mạnh hơn cả võ giả Hồn Hải đỉnh phong bình thường!
Đặng Thăng chọn mười võ giả Hồn Hải trung kỳ trực tiếp bay thẳng tới chỗ Diệp Viễn.
Nhóm bốn người Liễu Hồng vẫn thừa thắng xống lên, bởi đa phần đối thủ của bọn họ đều là võ giả Hoá Hải cảnh và Ngưng Tinh cảnh.
Thỉnh thoảng cũng gặp phải sự bao vây của cường giả Hồn Hải trung kỳ, nhưng về cơ bản cũng bị mấy người bọn họ hạ sát trong tích tắc.
Mấy người của Đặng Thăng rất nhanh đã có mặt tại đó, Đặng Thăng lớn tiếng quát: “Tránh hết ra cho ta!”
Những võ giả này không hổn loạn như võ giả của Vô Biên giới, vừa nghe hiệu lệnh lập tức dạt ra tạo thành một khoảng trống lớn.
Đám người của Đặng Thăng xuất hiện trước mặt nhóm người của Diệp Viễn, chặn đứng đường tiến của bọn họ.
“Mấy tên tiểu tử các ngươi chán sống rồi sao, lại dám ức hiếp người Cuồng Phong giới chúng ta?” Đặng Thăng hung hãn nói.
Chỉ trong chốc lát lại khiến Cuồng Phong giới thương vong nặng nề.
Diệp Viễn xuất hiện đứng trước mặt bốn người Liễu Hồng, điềm đạm nói: “Các huynh đi vòng qua bên kia, chỗ này giao lại cho ta.”
“Tuân lệnh, Diệp huynh!”
Nhận được mệnh lệnh của Diệp Viễn, cả bốn người bọn họ không chút do dự, vòng qua một bên tiếp tục công việc của mình.
Đặng Thăng là người vô cùng cao ngạo, hắn vô cùng tức giận khi thấy một tên Hoá Hải cảnh nhỏ bé như Diệp Viễn lại dám coi thường hắn.
“Tiểu tử, ngươi muốn chết hả! Mấy người các ngươi xông lên nghiền nát tên tiểu tử này cho ta!”
Lệnh của Đặng Thăng vừa hạ xuống, cả mười cường giả Hồn Hải trung kỳ lập tức hợp lực tấn công Diệp Viễn!
“Viêm Động Chân Long Sát!”
Diệp Viễn chỉ tung ra một chưởng đã khiến mặt Đặng Thăng biến sắc!
Một chưởng này lại thổi bay cả mười cường giả Hồn Hải trung kỳ!
Lúc này Diệp Viễn đã sử dụng thành thục lực lượng của Chân Long, uy lực của chiêu thức này đã khác trước rất nhiều.
Dựa vào chiến lực hiện tại của Diệp Viễn, võ giả Hồn Hải trung kỳ đã không còn là đối thủ của hắn!
“Hả?… Đùa kiểu gì vậy? Thực lực của võ giả Hoá Hải cảnh lại mạnh như vậy sao!”
“Mấy người đó đều là thống lĩnh đại nhân, nhưng lại không thể chịu nổi một chưởng của hắn sao?”
“Tên tiểu tử này từ đâu chui ra vậy, thật đáng sợ!”