Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những lão tổ này đều có tâm tư riêng, làm sao có thể hoà thành làm một để đối phó với Cuồng Phong Giới được chứ?

Thực ra Diệp Viễn cũng không lấy gì làm lạ, khi hắn sớm đã đoán được tình thế rối ren trong liên minh.

“Diệp lão đệ, không biết ngươi thấy cục diện trước mắt thế nào?” Cuối cùng, Ninh Nhất Hiền lên tiếng hỏi ý kiến của Diệp Viễn.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về phía Diệp Viễn, đều muốn nghe ý kiến của hắn ra sao.

Trong cả một tháng mơ mơ hồ hồ chiến đấu với võ giả Cuồng Phong giới, ngoại trừ việc biết võ giả Cuồng Phong giới rất mạnh ra thì bọn hắn không hề biết thêm chút gì về những thông tin khác.

Cuồng Phong giới đi tới đâu cũng đều chém giết sạch không chừa một ai, chính là vì không muốn tin tức bị truyền ra bên ngoài.

Nhìn bề ngoài liên minh Vô Biên có thế lực hùng hậu, nhưng trên thực tế vẫn chưa có tiếp xúc mấy lần với đội quân của Cuồng Phong giới.

Thế nhưng tình hình trước mắt của Xích Quang Thành không cho phép liên minh Vô Biên lùi bước nữa.

Diệp Viễn trầm tư suy nghĩ, sau đó bình tĩnh nói: “Bắt buộc phải đánh Xích Quang Thành!”

Ninh Nhất Hiền cũng không cảm thấy quá bất ngờ, gật đầu nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, đang định cho người của Hắc Viêm Tông tới đó chi viện thì vừa hay ngươi quay về.”

Lão tổ Hắc Viêm Tông được phen thót tim.

Nhưng lúc này, ai dám đứng ra phản đối, người đó lập tức trở thành kẻ địch của cả Vô Biên giới, và đương nhiên cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.

Diệp Viễn lãnh đạm nhìn sắc mặt lão tổ của Hắc Viêm Tông, rồi lắc đầu nói: “Để ta đi cho.”

Tất cả mọi người đều lặng người, sau đó cảm thấy vô cùng ngạc nhiên!

Hành động này của Diệp Viễn nằm ngoài suy đoán của tất cả bọn họ.

“Ngươi? Ngươi… không thích hợp cho lắm đâu?” Ninh Nhất Hiền ngập ngừng nói.

Diệp Viễn là cháu ngoại của Nhậm Tinh Thuần, là hậu bối được Thất Hải coi trọng, và là tương lai của cả Vô Biên giới.

Nhân vật quan trọng như vậy, làm sao có thể xông ra tiền tuyến được, hơn nữa lại còn đi vào nơi nguy hiếm nữa?

Năm cánh đại quân của Cuồng Phong giới đã bao vây Xích Quang Thành, lúc này Xích Quang Thành chính là nơi tiền tuyến nguy hiểm nhất.

Thế lực của Cuồng Phong giới mạnh như vậy, nào có dễ dàng gì trong việc giữ thành?

Ngộ nhỡ Diệp Viễn có mệnh hệ gì, cả Nhậm Tinh Thuần và Thất Hải sẽ đều phát điên lên!

Diệp Viễn lại chỉ điềm đạm nói: “Có gì không thích hợp chứ. Không thể để mất Xích Quang Thành, một khi mất nó rồi, cũng coi như mất luôn một nửa giang sơn của Bắc vực. Tới lúc trăm họ lầm than, chúng ta có gánh nổi trách nhiệm không! Hơn nữa hiện giờ năm cánh quân của Cuồng Phong giới đã vây chặt Xích Quang Thành, một khi công được thành, sẽ có vô số võ giả phải chết uổng! Cho nên cho dù là thế nào, cũng phải giữ bằng được Xích Quang Thành! Ta thấy mọi người không ai có ý muốn đi, vậy nên ta xin đi thì có gì không thích hợp cơ chứ? Về phía Nhậm lão đầu và Hải lão mọi người không cần lo lắng, chuyện này là do ta tự quyết, nếu có xảy ra chuyện gì bọn họ cũng sẽ không tìm các người hỏi tội!”

Bị Diệp Viễn đoán trúng tim đen, Ninh Nhất Hiền có chút gượng gạo nói: “Diệp lão đệ hiểu nhầm rồi, ngươi là hy vọng của Vô Biên giới chúng ta, chuyện cần làm lúc này là phải nhanh chóng nâng cao sức mạnh. Còn việc để bản thân đi tới chỗ nguy hiểm lúc này là chuyện không nên!”

Diệp Viễn cười nói: “Còn gì có thể giúp tăng nhanh sức mạnh hơn là lâm trận chiến đấu? Được rồi, ý ta đã quyết, minh chủ đại nhân không cần khuyên ngăn gì thêm.”

“Chuyện này… được rồi, ta sẽ phái thêm vài cao thủ nữa đi theo ngươi, tới lúc đó cũng dễ phối hợp hành động. Nếu chuyện không thành, ngươi hãy cố gắng bảo vệ lấy mình! Trong mắt ta, có mười Xích Quang Thành cũng không quan trọng bằng một mình ngươi!” Ninh Nhất Hiền chắc nịch nói.

Vừa rồi không phải Ninh Nhất Hiền nhiều lời, mà kể từ khi biết Diệp Viễn lên được tầng thứ tám, hắn đã có suy nghĩ giống Thất Hải.

Bởi có thể Diệp Viễn chính là người quyết định Vô Biên giới có thể đánh lui được Cuồng Phong giới hay không!

Ai ngờ Diệp Viễn lại xua tay nói: “Không cần, chỉ cần bốn người bọn họ đi cùng ta là được.”

“Chỉ có năm người các ngươi đi? Cái này có khác gì không cử người đi cơ chứ?”

“Năm người thì làm được trò trống gì? Diệp Viễn có mạnh, thì cũng sao có thể địch lại được với cả thiên binh vạn mã?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK