Những người thấy thời cơ nhanh, lúc này đã đi tới lối vào thông đạo.
Mặt Nguyệt Kiếm Thu trầm như nước, quát lạnh: “Đi đóng lối vào lại, ai dám đi vào, giết không tha!”
Sau khi ra lệnh, lập tức có một đám cường giả Nguyệt gia dẫn đội giết về phía lối đi kia.
Chỉ là lúc này, có rất nhiều võ giả đã đi vào thông đạo. Muốn ngăn cản cũng tới không kịp.
“Người không liên quan, mau mau lui ra! Nếu còn có người tự tiện xông vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh, giết không tha!” Cường giả Nguyệt gia cảnh cáo nói.
Nhưng mà tràng diện bây giờ đã hoàn toàn không khống chế được nữa, những võ giả kia sao cam tâm buông tha cơ hội ngay trước mắt như thế này?
Dòng người vẫn như nước tràn về hướng của lối đi càng ngày càng nhiều.
“Giết!”
Thấy cảnh cáo vô hiệu, cường giả Nguyệt gia làm thật, bắt đầu dùng phương pháp máu tanh để trấn áp.
Có điều bên trong những võ giả kia, cũng không có thiếu cao thủ Đạo Huyền Cảnh, cộng thêm số người rất đông, cường giả Nguyệt gia căn bản là giết không hết.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Nguyệt Kiếm Thu trầm xuống, hừ lạnh nói: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”
Vừa nói, Nguyệt Kiếm Thu đã đánh một chưởng về phía đám người.
“Oành!”
Một chưởng hời hợt của Nguyệt Kiếm Thu, đã trực tiếp giết một lượng võ giả lớn.
Thần Vương giận dữ, xác chết trôi nghìn dặm!
Sau một chưởng này, rốt cuộc những võ giả kia cũng biết sợ hãi, thời gian dần qua đã không dám xông về phía cửa thông đạo nữa.
Bọn họ dừng lại ở xa xa, vẻ mặt hâm mộ nhìn những võ giả đã nhảy vào trong thông đạo.
“Từ khi Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh sinh ra tới nay, chưa bao giờ có người có thể mở một thông đạo khác để đi vào bên trong, hôm nay thực sự là mở mang hiểu biết! Hay cho một Thần Võ Điện, Nguyệt mỗ xin ghi nhớ!” Nguyệt Kiếm Thu lạnh lùng nói.
Chuyện hôm nay, đối với Nguyệt gia mà nói là vô cùng nhục nhã, sao Nguyệt Kiếm Thu có thể không canh cánh trong lòng?
Hơn nữa một võ giả mang theo thần khí đi vào bên trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh sẽ làm tăng thêm rất nhiều chuyện xấu.
“Gia chủ, bây giờ chúng ta nên làm gì?” Nguyệt Kiếm Phong không nhịn được hỏi.
Thực lực của Hàn Thông kia rất mạnh, hơn nữa trong tay còn có thần khí Linh Tê Phá Diệt Kinh, một khi gặp, thì hắn căn bản không phải là đối thủ.
Nguyệt Kiếm Thu trầm giọng nói: “Các ngươi đi vào bên trong trước, lát nữa ta sẽ phái trưởng lão Linh Ngữ đi vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh, giúp ngươi một tay. Nếu như gặp tên Hàn Thông kia, giết chết không cần luận tội!”
Nguyệt Kiếm Phong biến sắc, không ngờ được lần này gia chủ lại hạ quyết tâm lớn như vậy.
Nguyệt Linh Ngữ là trưởng lão của Nguyệt gia, cũng là cô cô của Nguyệt Kiếm Phong, một vị cường giả Thần Vương khác của Nguyệt gia.
Phái bà đi vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh, đây là quyết tâm muốn giữ lại Hàn Thông.
…
Trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh, chim hót hoa nở, bầu không khí an tĩnh ôn hòa.
Chỉ là người nhà họ Nguyệt đều biết, nơi đây ẩn giấu rất nhiều sát khí.
“Viễn ca, làm sao vậy?” Nguyệt Mộng Ly phát hiện Diệp Viễn cau mày, không nhịn được hỏi.
Diệp Viễn lắc đầu, nói: “Không có gì, chỉ là ta cảm thấy nơi này có chút gì đó là lạ.”
“Là lạ? Nguyệt gia chúng ta và Chu gia đã đi vào trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh không biết bao nhiêu lần, nhưng mà chưa từng phát hiện nơi này có chỗ nào không ổn!” Nguyệt Mộng Ly nghi ngờ nói.
Diệp Viễn cười nói: “Có thể là ta nghĩ nhiều.”
Lúc này, Nguyệt Kiếm Phong nói với mọi người: “Bây giờ tất cả mọi người tản ra đi, mỗi người tự tìm kiếm cơ duyên của mình! Chỉ là lúc nãy, mọi người cũng đã chứng kiến, tình hình có chút khác biệt, mọi người phải cẩn thận một chút. Gặp người không phải người của hai nhà Nguyệt, Chu, nếu như ở trong phạm vi năng lực cho phép, mọi người có thể chém giết! Uy nghiêm của Nguyệt gia không phải là thứ để cho những người này tới khinh nhờn, hiểu chưa?”
“Hiểu rồi!” Một tiếng hô rung trời vang lên.
Chỗ này có hơn một nghìn võ giả, đều có liên quan sâu đậm với Nguyệt gia, tự nhiên là sẽ đứng ở bên Nguyệt gia.
Sau khi mọi người tản ra, Diệp Viễn và Nguyệt Mộng Ly đi về phía sâu trong bí cảnh, tìm kiếm cơ duyên của mình.
Cái gọi là cơ duyên ở trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh chính là tẩy mục linh tuyền. Nếu như võ giả tìm được một chỗ có tẩy mục linh tuyền, có thể nhảy vào con suối, nước suối sẽ tẩy tinh phạt tủy cho võ giả.
Đương nhiên, công năng quan trọng nhất của linh tuyền này chính là tẩy con mắt, có thể khiến nhãn lực của võ giả tiến hóa, do đó tạo nên hậu duệ của Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng, hoặc là Nguyệt Hoa Thiên Nhãn.
“Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh này là hai nhà các muội cùng mở ra, ta vẫn luôn tò mò, vì sao võ giả Minh Nguyệt Thành đạt được đều lực lượng Nguyệt Hoa Thiên Nhãn.” Trên đường, Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
“Có người nói, cái này là bởi vì ánh trăng của Minh Nguyệt Thành! Phàm là võ giả ở lâu trong Minh Nguyệt Thành, trên người bọn họ sẽ có chứa khí tức của Nguyệt Hoa Thiên Nhãn. Khi bọn họ đi vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh thu được tẩy mục linh tuyền, tự nhiên sẽ thu được lực lượng Nguyệt Hoa Thiên Nhãn.” Nguyệt Kiếm Phong nói.
Mỗi người đi một hướng khác nhau, nhưng mà Nguyệt Kiếm Phong phải đi theo hai người Diệp Viễn và Nguyệt Mộng Ly để bảo vệ bọn họ.
“Hóa ra là thế! Nói vậy, thì đây chính là phương pháp của cường giả thần đạo. Cường giả thần đạo, quả thật là không thể tưởng tượng nổi!" Diệp Viễn cảm thán nói.
“Ha ha ha, ta tìm được tẩy mục linh tuyền rồi!” Đúng lúc này, cách đó không xa một âm thanh phấn khởi truyền đến.
Ba người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một gã võ giả tìm được một cái ao nhỏ, cực kỳ hưng phấn.
“Phù phù” một tiếng, người võ giả kia nhảy thẳng vào trong con suối.
“A!”
Một tiếng hét thảm truyền đến, võ giả kia cũng không được linh tuyền tẩy mục mà ngược lại linh tuyền kia như là nước sôi, nóng hôi hổi.
Thị lực của ba người vô cùng tốt, đều nhìn thấy võ giả kia giãy dụa mấy lần rồi không thấy có âm thanh nữa.
Người võ giả kia, đúng là trực tiếp bị nước suối làm tan đi, ngay cả một cái bã cũng không có sót lại.
Cảnh tượng này khiến cho người ta nhìn thấy phải rùng mình.
“Ngu xuẩn! Ngay cả linh tuyền hay mục tuyền cũng không phân biệt được mà lại dám đi vào Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh!” Nguyệt Kiếm Phong cười lạnh nói.
“Mục tuyền?” Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
“Bên trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh này, có hai loại nước suối. Một loại là tẩy mục linh tuyền, rất có ích lợi đối với võ giả; một loại khác chính là mục tuyển này, lực ăn mòn của nó cực mạnh, cho dù là cường giả Đạo Huyền Cảnh đi vào cũng là chết không thể sống! Vừa rồi, người kia không phải là người của hai nhà Chu, Nguyệt, nhất định là võ giả đi vào từ cái lối đi kia. Chỉ có cư dân vĩnh cửu của Minh Nguyệt Thành mới có thể biết những bí ẩn này.” Nguyệt Kiếm Phong nói.
Diệp Viễn nghe xong cũng là thổn thức không thôi, hai nhà Nguyệt gia và Chu gia đi lại vô số năm, hiển nhiên là có rất nhiều bí mật mà người ngoài không biết.
Diệp Viễn đi tới bên cạnh mục tuyền, nhìn thấy mặt nước yên tĩnh, dường như là vừa rồi không có xảy cái gì.
“Diệp Viễn, chúng ta đi thôi. Tẩy mục linh tuyền cũng có phân tốt xấu, linh tuyền tốt, vẫn còn ở sâu trong bí cảnh. Đám người Hàn Thông kia, nhất định là đi vào sâu trong bí cảnh rồi, chúng ta đừng làm lỡ thời gian.” Nguyệt Kiếm Phong nhìn thấy Diệp Viễn hứng thú đối với mục tuyền, không nhịn được thúc giục.
Nhưng mà, Diệp Viễn lại như là không có nghe thấy, vẫn nhìn chằm chằm mục tuyền như trước.
Nguyệt Kiếm Phong lại muốn mở miệng, đã thấy Nguyệt Mộng Ly làm thủ thế im lặng với hắn, nhỏ giọng nói: “Đừng quấy rầy Viễn ca, để cho huynh ấy xem một chút đi. Sợ là, huynh ấy đã có phát hiện gì đó.”
Nguyệt Kiếm Phong làm theo, nhưng mà trong lòng vẫn có chút khinh thường. Một người chết ở mục tuyền, có cái gì hay để nghiên cứu chứ?
Diệp Viễn đang nhìn, bỗng nhiên tung người một cái, nhảy vào bên trong mục tuyền.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Nguyệt Kiếm Phong và Nguyệt Mông Ly đều đại biến!