Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày trước tốc độ làm cỏ của Lục nhi vẫn còn rất nhanh, nhưng hai ngày này tốc độ của nàng chợt giảm xuống, bởi vì nguyên lực trong cơ thể của nàng đã sắp khô kiệt.

Qua mỗi một đoạn thời gian, Lục nhi sẽ ngồi xuống một trận để hồi phục nguyên lực, nhưng số nguyên lực này rất nhanh cũng sẽ tiêu hao sạch.

Cứ như vậy, tốc độ của nàng liền trở nẽn chậm hơn rất nhiều.

Hai ngày đầu nàng đã hoàn thành xong một nửa tiến độ, mà hai ngày này nàng chỉ hoàn thành đến bảy phần tiến độ, hơn nữa càng ngày càng chậm.

Thể lực của Lục nhỉ đã cạn kiệt quá nhiều, mí mắt trẽn của nàng một mực cùng mí mắt dưới đấu tranh, chỉ là một đạo chấp niệm đang kiên cường giúp nàng chống đỡ.

Đột nhiên, trong tầm mắt của Lục nhi xuất hiện một đôi chân, Lục nhi trên mặt kinh hỉ, nhịn không được ngấng đầu lẽn.

Chính là vừa nhấc đầu lẽn, nàng liền thất vọng, người tới không phải thiếu gia, mà là tên sư huynh đáng giận kia!

Trương Hằng nhìn đến ánh mắt thất vọng của Lục nhỉ, cười lạnh một tiếng nói: “Như thế nào? Không nhìn thấy người ngươi muốn gặp sao?”

Lục nhỉ không đáp.

Trương Hằng đối với thái độ của Lục nhi rất không hài lòng, căm tức nói: “Hừ! Bố trí cho ngươi dọn cỏ, ngươi đến bây giờ mới hoàn thành bảy phần, còn lại nhiều như vậy là muốn ta tới giúp ngươi làm?”

Lục nhi xoa xoa mồ hôi trên trán,

hữu khí vô lực nói: “Ta…Ta đã rất nỗ

lực rồi, sư huynh lại thư thả thêm một ngày thời gian, ta nhất định có thế hoàn thành xong.”

“Một ngày? Ta thấy có cho ngươi ba ngày ngươi cũng làm không xong đi?

Nhiệm vụ như vậy mà bốn năm ngày hoàn thành không xong, khẳng định là đang lười biếng!” Trường Hằng hừ lạnh nói.

Lục nhi liên tục lắc đầu: ‘Ta không có, ta thật sự đã rất cố gắng dọn cỏ

‘A • I n

rồi!

“Ha ha ha, ngươi có cố gắng hay không ta tự nhiên biết, ngươi biện giải cũng vô ích! Để trừng phạt ngươi lười biếng, ngươi phải dọn cỏ thêm một mảnh dược điền nữa!”

Lục nhi nghe vậy cả người run lên:

“Cái gì? Lại.Lại dọn thẽm một mảnh

dược điền nữa? Ta…Ta…..”

“Ta cái gì mà ta? Có phải hay không không muốn làm? Không muốn làm cũng được, trở về thu thập đồ đạc cho tốt chuấn bị cút khỏi học viện đi!” Trương Hằng một chút cũng không có ý tứ thương hương tiếc ngọc.

‘Nhưng mà

Nhưng mà ta

đã…”

“Ngươi đã không có khí lực làm tiếp phải không?” Trương Hằng bỗng nhiên cười nói.

Lục nhi hữu khí vô lực gật đầu.

“Không muốn làm nữa cũng được, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.” Trương Hằng bỗng nhiên chuyển trọng điếm cảu chuyện.

Lục nhi không nghĩ tới Trương Hằng bỗng nhiên dễ dãi, khờ khạo nghĩ rằng hắn nói là thật, không khỏi mừng rỡ nói: Tà thật sao? Trương sư huynh mời nói!”

Trên mặt Trương Hằng bỗng nhiên xuất hiện nụ cười xấu xa, Lục nhi biến sắc, thế mới biết Trương Hằng không hề có ý tốt.

Quả nhiên, Trương Hằng mở miệng nói: “Không nghĩtới Lục nhi cô nương lại nói như vậy! Điều kiện của ta cũng rất đơn giản, chỉ cần Lục nhi cô nương nguyện ý bồi ta một đêm là có thế. Thế nào, cuộc mua bán này rất lời đi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK