Một tiếng kêu thê lương thảm thiết phát ra từ trong miệng Từ Diễm.
Tà Linh Tử là chủ nhân của nguyên hỏa Thương Viêm, kỳ thật thì hai người vẫn luôn không giải trừ quan hệ phụ thuộc.
Từng người từng người giữa hai người này đều mang ý xấu riêng, nên Tà Linh Tử vẫn không yên tâm về Thương Viêm.
Thần chú này gây ra tốn thương cực lớn đối với nguyên linh của Thương Viêm, cho nên đã làm hắn cực kỳ đau đớn.
“Lão già kia, ngươi muốn chết hả! Nếu như ngươi ở thời kỳ đỉnh phong, ta còn kiêng kỵ mấy phần! Nhưng mà bây giờ ngươi chẳng qua chỉ là một tàn hồn! Tinh Lam Ly Hỏa Trận, giết chết hắn cho ta!” Từ Diễm kêu thảm thiết nói.
Từ Diễm một bên kêu thảm thiết, một bên khai triển Tinh Lam Ly Hỏa Trận, muốn cho Tà Linh Tử một kích trí mạng.
Nhưng mà, bất luận bản thể hắn kêu như thế nào thì vẫn không có phản ứng.
Thấy vậy, trong lòng Từ Diễm không khỏi “lộp bộp” một chút, thầm nói không hay rồi.
Không riêng gì Từ Diễm, chính Tà Linh Tử cũng kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía Diệp Viễn.
Lại thấy vầng sáng quanh người Diệp Viễn di chuyển, một đóa hoa sen mọc ra từ ngực của hắn, đang không ngừng cắn nuốt bản thể của Thương Viêm Tà Hỏa!
Từ Diễm thấy vậy, sẳc mặt không khỏi đại biến!
“Cái này… sao tiểu tử này lại làm được, hắn thế mà có thể hấp thu sức mạnh hỏa nguyên trong bản thể của ta!” Mặt Từ Diễm kinh hoảng nói.
Lúc này hắn mới phát hiện, không biết từ lúc nào nguyên hỏa của Diệp Viễn đã bắt đầu phản chê’ bản thể Thương Viêm Tà Hỏa của hẳn, thôn tính lực lượng hỏa nguyên của Thương Viêm Tà Hỏa!
“Tiểu tử, mau dừng lại! Còn không dừng lại nữa, ra sẽ khiến ngươi chết không yên thân!” Từ Diễm hoảng sợ la lên.
Lúc này, Thương Viêm Tà Hỏa nào còn nhớ tới thôn tính Tiểu Hỏa, chính
I «ỉ I I A I • «ỉ /v’ I ~ I X II A I A V •
hắn không bị can nuốt đã là không tệ rồi.
Cũng may Thương Viêm đoạt xá Từ Diễm, thừa kế toàn bộ thực lực của hắn, hắn bây giờ chính là một tên cường giả Thiên Khải cảnh hậu kỳ hàng thật giá thật!
ở bên trong hang đá này, thực lực của hắn là mạnh nhất!
Cho dù là Tà Linh Tử chân ướt chân ráo vừa mới thức tỉnh, cũng không phải là đối thủ của hắn!
Từ Diễm bộc phát trong giây lát, tấn công về phía trận pháp của Diệp Viễn.
Ánh mắt Tà Linh Tử lóe lên, đột nhiên nói lấm bẩm một lần nữa.
“A…”
Thân hình Từ Diễm đột nhiên như bị sét đánh, trực tiếp rơi xuống từ không trung, nặng nề đập xuống đất.
“Tà Linh, lão bất tử này! Ta giết ngươi trước!”
Thương Viêm chịu đựng đau nhức, giãy giụa đứng dậy, đâm kiếm về phía Tà Linh Tử.
Mặc dù bây giờ Từ Diễm không thể nào phát huy được toàn bộ thực lực, nhưng mà một kích này cũng không giống bình thường.
Chỉ là muốn đối phó Tà Linh Tử dưới tình huống như vậy thì đương nhiên vẫn là kém một chút.
Hiển nhiên là Tà Linh Tử và Thương Viêm đã ký kết khế ước nào đó, để cho Tà Linh Tử có thể thông qua phương pháp này hành hạ hắn.
Cho dù hiện tại hồn lực của Tà Linh Tử không đủ, cũng không có cơ thể gánh chịu thần hồn, nhưng Từ Diễm muốn giết hắn cũng không phải dễ.
Nếu như Tà Linh Tử khinh địch như vậy mà dễ đối phó thì Thương Viêm cũng không cần trăm phương ngàn kế dẫn nhiều võ giả tới cái động phủ thượng cổ này như vậy.
Chỉ thấy Tà Linh Tử nhẹ nhàng bay lên, nhẹ nhàng phát ra một kích.
“Tiểu tử, gia tăng sức mạnh, giúp ta thanh lý môn hộ, về sau ta sẽ cho ngươi lợi ích!” Tà Linh Tử bỗng nhiên mở miệng nói với Diệp Viễn.
Mới vừa rồi, lúc Tà Linh Tử và Thương Viêm nói chuyện với nhau, Thương Viêm đã hơi buông lỏng khống chế với đại trận.