Hạo Nguyên Thiên Tôn, Ngũ Phong Thiên Tôn, Thiên Khiếu Thiên Tôn, Thương Lam Thiên Tôn, bốn người này đều là siêu cấp cường giả thiên tôn cấp bốn.
Hơn nữa, bốn người bọn họ thuộc về các Thiên Đế khác nhau.
Đội hình bậc này quả thật nghe rợn cả người.
Tính cả Cực Vận đại đế đô của Giản Hoằng Tiêu, cùng với Kim Hoán đại đế đô của Đoạn Dịch thì tổng cộng có sáu đại thế lực ủng hộ Diệp Viễn a!
Một tên tiểu tử Chân Thần cấp ba mà lại có lực ảnh hưởng mạnh mẽ đến thế!
Bên trong Hoàng thành Thiên Ưng đã sớm sôi trào.
Màn xuất hiện của ngày hôm nay thật đặc sắc tuyệt luân, xoay chuyển không ngừng.
Con bài tẩy của Diệp Viễn cứ được lần lượt đánh ra khiến cho người ta hoa cả mắt, không kịp thích ứng.
Chỉ riêng sự xuất hiện của bốn đại thiên tôn cũng đã làm võ giả trong thành đều cảm thấy kinh hoàng trong lòng.
Nhiều siêu cấp cường giả Thiên Tôn Cảnh trung kỳ như vậy, cả đời này của bọn họ cũng chưa từng thấy a!
"Diệp Viễn đại nhân quả thật như Thần! Nhiều cường giả Thiên Tôn như vậy mà hắn lại là người dẫn đầu!"
"Trời ạ, từ trước tới nay ta chưa từng gặp qua tràng diện nào lớn đến như vậy, bây giờ để cho ta chết ta cũng nguyện ý!"
"Chúng ta thật sự đã đi theo đúng người rồi! Hôm nay cho dù là Thiên Vương lão tử đến đây cũng đừng hòng mang được đại nhân đi!"
...
Võ giả của Thiên Ưng lúc này, từng người một đều kiêu ngạo không gì sánh được, bọn hắn cảm thấy kiêu ngạo vì chính mình là võ giả của Thiên Ưng.
Bởi vì bọn họ đã đi theo một đại nhân vô cùng kỳ diệu!
"Thương Nguyên huynh, ngươi là người cầm đầu một phương, hà tất phải làm khó dễ một cái Hoàng thành nho nhỏ? Có thể bán cho Ngũ Phong ta một chút thể diện, việc này cứ vậy mà bỏ qua được hay không?" Ngũ Phong Thiên Tôn thản nhiên nói.
"Thương Nguyên huynh, Diệp tiểu hữu chính là kỳ tài ngút trời. Cho dù các ngươi muốn mời cũng không thể dùng cách này để mời a!" Thương Lam Thiên Tôn cũng nói.
Sắc mặt Thương Nguyên Thiên Tôn khó coi không gì sánh được, lúc này chỉ có thể đâm lao phải theo lao.
Chiến trận trước mắt quá lớn, lớn đến mức hắn có chút không chịu nổi.
Ba người Lữ Ngạn phía sau lưng hắn đã sớm trợn mắt há mồm.
Ba người bọn họ bị thủ đoạn quan hệ rộng rãi của Diệp Viễn làm cho triệt để kinh ngạc đến mức ngây người.
Một tên Chân thần cấp ba nho nhỏ mà lại có thể điều động sáu người đứng đầu mỗi phương hộ giá hộ tống cho hắn.
Loại thủ đoạn này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thương Nguyên Thiên Tôn cắn răng một cái, lạnh lùng nói: "Các vị đạo hữu, hành vi như thế này cũng thật quá không để Cực U đạo tràng của ta vào mắt! Hôm nay, nếu như ta bắt buộc phải mang tiểu tử này đi thì sao?"
Tại địa bàn của chính mình, Thương Nguyên Thiên Tôn không muốn bị mất mặt.
Cho dù là cố chấp thì hắn cũng phải mang được Diệp Viễn đi.
Lúc này, Hạo Nguyên Thiên Tôn chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Diệp Viễn, cười nói: "Diệp Viễn tiểu hữu, cùng lắm cũng chỉ là một tòa thành trì mà thôi. Không bằng đi đến Thập Uyên của ta, bản tôn cho ngươi một tòa Đế đô, như thế nào? Đến lúc đó, cho dù ngươi có quét ngang cả Đế đô thì cũng sẽ không có người đến quản ngươi!"
Ngũ Phong Thiên Tôn cười hắc hắc, nói: "Hạo Nguyên huynh, ngươi thật biết làm người tốt a! Diệp Viễn tiểu hữu, tới Hồng Diệp của ta, bản tôn cho ngươi mười tòa Đế đô!"
Hai người khác hiển nhiên cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, cũng đưa ra một phần lễ lớn cho Diệp Viễn.
Mấy vị hảo hữu Tống Ngọc cũng ở một bên khuyên bảo, đều hy vọng rằng Diệp Viễn sẽ đến địa bàn của mình.
Một bên, sắc mặt của Thương Nguyên Thiên Tôn đều đã đen lại.
Nếu như Diệp Viễn đi đến những đại Đế đô khác, vậy thì hắn làm sao quản được nữa?
Không phải ngươi là Cực U đạo tràng hay sao?
Bây giờ người ta không ở Cực U đạo tràng này của ngươi nữa thì ngươi còn quản thế nào?