Có điều kinh ngạc thì kinh ngạc nhưng mà vẫn phải nể mặt Tiêu hội trưởng này.
“Tiêu hội trưởng quá khen!” Dương Sâm nói.
Tiêu hội trưởng cười nói: “Dương lão đệ, của hàng Lưu Tinh chúng ta có chút quan hệ kinh doanh với Diệp tiểu huynh đệ này, vừa đúng lúc phân bộ Xích Hà chúng ta muốn tìm hắn thương lượng một số việc, nên tìm tới cửa, còn mong Dương lão đệ không cảm thấy phiền.”
Dương Sâm thầm nghĩ quả nhiên là như thế nhưng trong miệng lại nói: “Sao dám sao dám!”
“Lão hủ tên là Tiêu Đĩnh, là hội trưởng phân bộ Xích Hà của cửa hàng Lưu Tinh. Lần này mạo muội tới tìm Diệp dược sư trước là có chuyện làm ăn muốn bàn với ngươi một chút.”
Tiêu Đĩnh của cửa hàng Lưu Tinh đi tới trước mặt Diệp Viễn, lời nói vô cùng khách khí.
Nếu như có người ở Thánh Địa Xích Hà thấy Tiêu Đĩnh khách khí với Diệp Viễn như vậy thì nhất định sẽ thất kinh!
Mặc dù thực lực của Tiêu Đĩnh không mạnh như thánh chủ, nhưng mà địa vị lại không thua kém gì thánh chủ.
Một nhân vật cấp đại lão như vậy lại khách khí với một thiếu niên Thần Du Cảnh như thế này sẽ khiến cho người khác khiếp sợ không thỏi.
Diệp Viên nhìn Tiêu Đĩnh một chút, rồi lại nhìn Triệu Thiên ở một bên không nói lời nào, cười nói: “Các ngươi đến là vì đan phương đúng không? Xem ra, đúng thật là lúc này cửa hàng Lưu Tinh các ngươi đang gặp khó khăn!”
Tiêu Đĩnh nghe vậy cả kinh trong lòng, không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Triệu Thiên, nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Hắn đã sớm nghe Triệu Thiên nói Diệp Viễn rất lợi hại, nhưng mà lần đối mặt vừa rồi đã khiến hắn cam bái hạ phong rồi.
Diệp Viễn này chẳng những đoán được ý đồ của hắn mà còn đoán được cả khốn cảnh trước mắt của cửa hàng Lưu Tinh!
Rốt cuộc, đầu của tiểu tử này làm bằng cái gì vậy?
“Không dối gạt Diệp công tử, đích xác cửa hàng Lưu Tinh chúng ta gặp phải khó khăn chưa từng có. Ta biết thỉnh cầu này của ta có hơi làm người khác khó chịu, nhưng mà đan phương của ngươi rất quan trọng đối với chúng ta bây giờ!” Triệu Thiên bỗng nhiên mớ miệng nói.
Nói xong, Triệu Thiên hơi khẩn trương nhìn về phía Diệp Viễn, dường như là đang chờ đợi hắn xét xử.
Đối với Triệu Thiên mà nói, đây là lần đầu tiên nàng vì mấy viên đan dược cấp năm mà hạ mình.
Trước mặt hợp tác của Triệu Thiên và Diệp Viễn chỉ giới hạn ở thành Cổ Phong, Diệp Viễn không cho phép chỗ khác bán đan dược hắn luyện chế.
Cho nên mặc dù đan dược này kiếm được rất nhiều nhưng cũng chỉ là nhắm vào vùng đất của thành Cổ Phong mà thôi.
Đối với con vật khổng lồ như cửa hàng Lưu Tinh mà nói thì cái này không có chút tác dụng gì.
Đột nhiên Diệp Viễn nhìn Triệu Thiên, hỏi: “Cô nương và Triệu Tinh Thần có quan hệ như thế nào?”
Triệu Thiên sững sờ, chợt lắc đầu nói: “Diệp công tử nghĩ nhiều rồi, làm sao Thiên Nhi có thể có quan hệ với tổng hội trưởng đại nhân?”
Lời nói của hắn khiến Triệu Thiên vô cùng khiếp sợ.
Diệp Viễn chỉ là một phi thăng giả làm sao lại biết được tục danh của tổng hội trưởng? Lẽ nào, Diệp Viễn thật sự có quan hệ gì đó với cửa hàng Lưu Tinh sao?
Cái tên Triệu Tinh Thần này không phải là cái tên mà võ giả bình thường có thể biết được.
Cho dù là thánh chủ thánh địa, cũng chưa chắc có tư cách biết được cái tên này.
Càng làm cho nàng khiếp sợ là, Diệp Viễn lại đoán được nàng có quan hệ với Triệu Tinh Thần!
Diệp Viễn nghe vậy bĩu môi nói:
“Một chút thành ý cũng không có, các ngươi còn tới tìm ta bàn chuyện hợp tác? Ngươi cũng biết đòi đan phương làm cho người khác khó chịu, vậy thì đừng mở miệng nói nữa!”
Nói xong, Diệp Viễn định rời đi.
Triệu Thiên nghe vậy liền khẩn trương, vội vàng nói: “Khoan đã! Triệu… Triệu Tinh Thần… là phụ thân ta!”
Diệp Viễn cũng không lộ vẻ bất ngờ gì, cười nói: “Ha, đường đường trưởng nữ của tổng hội trưởng, lại đích thân đến một tiểu thánh địa như Xích Hà. Ta ngược lại có chút hiếu kỳ, rốt cuộc thì cửa hàng Lưu Tinh các ngươi đã xảy ra chuyện gì!”