Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong cơn thịnh nộ, xưng hô của Cố Trường Thuận với Diệp Viễn cũng thay đổi.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nếu như không phải kiêng kỵ Quân Thiên Vũ, hắn đã sớm động thủ giết Diệp Viễn rồi.

Quân Thiên Vũ cũng mơ hồ, không biết Diệp Viễn nói như vậy là có dụng ý gì, có điều hắn vẫn lên tiếng nói: “Nếu như hôm nay Diệp lão đệ tới chính là để trêu đùa Cố gia các ngươi mà các ngươi muốn báo thù… Quân mỗ xin nhận!”

Vẫn là câu nói uy vũ, bá khí vô song!

Cho dù là khai chiến với đại thế gia như Cố gia, hắn cũng sẽ không do dự!

“Quân Thiên Vũ, ngươi… Đúng là khinh người quá đáng!” Cố Trường Thuận cả giận nói.

Trong lúc nhất thời, hai bên giương cung bạt kiếm.

Diệp Viễn lại nhàn nhạt nói: “Đều thả lỏng chút đi, khẩn trương như vậy làm cái gì? Cố tiểu thư đích xác là không có bệnh, mà là rơi vào trong ảo cảnh không cách nào tự kiềm chế được.”

“Ngươi nói cái gì? Ảo cảnh, làm sao có thể?” CỐ Trường Thuận không tin.

“Tiểu tử, không tìm ra nguyên nhân lại dám ăn nói bừa bãi! Tinh Nhi luôn ở trong phủ của Cố gia, ai lại dám thi thuật để cho nàng đi vào ảo cảnh? Hơn nữa Trường Thuận là cường giả Thiên Khải Cảnh, có người khiến cho nữ nhi của hắn rơi vào ảo cảnh, hắn lại có thể không biết tý nào sao?” Hạ Thư Minh cười lạnh nói.

Diệp Viễn thản nhiên nhìn Hạ Thư Minh, cười nói: “Ngươi không cần phải nói nữa đâu, nói càng nhiều, càng lộ ra ngươi là người không có kiến thức! Cho nên, ngậm cái miệng của mình lại đi, nghe ta nói xong, được không?”

“Ngươi! Được, lão phu phải nhìn một chút xem, ngươi có thể nói ra những gì!” Hạ Thư Minh cười lạnh nói.

Đối với sự giải thích của Diệp Viễn, đừng có nói là Cố Trường Thuận, cho dù là chính Quân Thiên Vũ cũng không thể nào tin được.

Để một người rơi vào trong ảo cảnh, lúc nào cũng cần một chút tác động từ bên ngoài.

Nhưng mà dựa vào thực lực Thiên Khải Cảnh của bọn họ, thế mà lại không phát hiện được Cố Tình có bất kỳ chỗ nào không ổn.

Nhưng mà Cố Tinh giống như là trúng tà vậy, khuôn mặt dữ tợn, không nhận người thân.

Đây chính là chỗ kỳ quái của Cố Tinh, cũng là chỗ mà mọi người vẫn luôn không tìm ra được nguyên nhân.

Tinh trạng này đã kéo dài ba năm, nếu như có người thi triển huyễn thuật cho CỐ Tinh, dựa vào thực lực của Cố Trường Thuận thì không thể nào đến một chút cũng không phát giác, trừ khi thực lực của người thi thuật đã đạt đến trình độ thông thiên.

Nhưng mà nếu quả thật có người đã đạt đến cảnh giới như thế, làm sao lại đi làm hại một nữ tử?

Tất cả những thứ này, căn bản là nói không thõng!

Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Cố gia chủ, không biết là trước khi lệnh ái ra đời, phu nhân của ngài có phải là đã gặp phải người báo thù hay không, hơn nữa hẳn là đối phương còn am hiểu huyễn thuật hoặc là công kích thần hồn?”

Cố Trường Thuận nghe thấy điều này, sắc mặt không khỏi ngưng trọng, gật đầu nói: “Chuyện này… đúng là như vậy! Năm ấy phu nhân của ta có thai, ta mang nàng cùng đi đến thánh địa, kết quả trên đường đi bị một đám tặc nhân phục kích! Thực lực của đám tặc nhân kia không phải là quá mạnh, nhưng trong đó có một người huyễn thuật vô cùng quỷ dị, ngay cả ta cũng suýt trúng kế. Trận chiến ấy Cố gia bị tổn thất nặng nề, ngay cả phu nhân của ta cũng bị thương trong trận chiến đó, sau đó không lâu sau khi sinh Tình Nhi, thì liền ra đi.”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Vậy thì không sai rồi! Ta nói lệnh ái bị rơi vào ảo cảnh, chứ không phải nói là nàng bị người khác thi triển huyễn thuật, mà đây là nàng đã bị từ khi sinh ra! Nếu mà ta đoán không sai, người kia hăn là đã thi triển huyễn thuật ở phạm vi lớn, ở trận đó đã có không ít người trúng chiêu đúng không?”

“Không sai! Mặc dù thực lực của Cô’ mồ mạnh hơn một chút, nhưng mà cũng bị huyễn thuật kia quấy nhiễu, vì thế phải bỏ ra cái giá cực lớn mới miễn cưỡng đưa thê tử chạy thoát, còn suýt nữa mất mạng ở nơi đó!”

Cố Trường Thuận hồi tưởng lại chuyện năm đó mà trong lòng vẫn còn sợ hãi. Rất rõ ràng, lúc ấy là cửu tử nhất sinh.

“Lúc ấy lệnh ái còn ở trong bụng, nhưng mà thần hồn đã dần ngưng tụ, nên cũng đã chịu một chút ảnh hưởng. Chỉ là bởi vì được cơ thể mẹ bảo vệ, nên nàng cũng không bị ảnh hưởng quá lớn. Có điều điểm ảnh hưởng ấy, đã lặng lẽ mai phục ở bên trong thần hồn của nàng, về sau gặp được cơ duyên thì sẽ bị kích phát, sẽ giống như bây giờ điên điên khùng khùng. Cho nên, có phải là ba năm trước lệnh ái đã bị cái gì kích thích đúng không?” Diệp Viễn giải thích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK