Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

U Sát bay giữa không trung, góc áo phấp phới, sát khí cuồng bạo nổ tung xung quanh, khí thế cực kỳ kinh người.

U Sát lúc này cùng với trước đó giống như là hai người khác nhau, thật sự khiến cho người ta có một loại cảm giác không thể địch nổi.

Ngay cả những tên Ma Đế kia, sắc mặt cũng ngưng trọng nhìn chằm chằm U Sát không dám tiếp tục ra tay.

Cặp mắt kia dưới lớp mặt nạ bảo hộ dường như có thể chấn nhiếp tâm phách, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

"Bản tọa nuôi các ngươi lâu như vậy, ban cho các ngươi địa vị cùng vinh quang, đây là thời điểm đến phiên các ngươi hồi báo cho bản tọa!” U Sát chậm rãi mở miệng, nhưng đều khiến cho tất cả tôn chủ đều căng thẳng trong lòng.

“U Sát đại ca, ngươi… ngươi đây là có ý gì?”

Sắc mặt Liệt Hỏa hết sức khó coi, trong lòng sinh ra một tia dự cảm không tốt.

“Ngươi sẽ được biết ngay tức khắc!”

U Sát chậm rãi nâng lên song chưởng, một cỗ hấp lực cực lớn bao phủ tất cả mọi người.

Lấy U Sát làm trung tâm hình thành một cái vòng xoáy khổng lồ. Vòng xoáy này tác động đến phạm vi cực đại, hầu như tràn ngập toàn bộ không gian.

“Phốc!”

Một gã sát tướng vẫn chưa bị đoạt xá, bỗng nhiên cả người bị nổ tung, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

Một tia hắc khí thoát ra từ trong thân thể của hắn, tiến thẳng vào trong thân thể của U Sát.

Diệp Viễn xem kỹ tia hắc khí kia, đó chính là tia khí của ý cảnh Sát Lục!

“Phốc phốc phốc...”

Rất nhanh, những tiếng phá hủy vang lên liên tiếp, trong thân thể của mấy gã sát tướng kia giống như được cài bom hẹn giờ, không hề có dấu hiệu nào mà bị nổ tung.

“Sưu sưu sưu...”

Từng tia ý cảnh Sát Lục tựa như rất nhiều con suối nhỏ, cuối cùng tụ lại vào trong Hoàng Hà.

“Hô...”

Bỗng nhiên Tư Nhân hừ nhẹ một tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc thống khổ, trực tiếp ngã xuống.

Ngay trong nháy mắt nàng ngã xuống đó, đã bị một cánh tay lớn ôm lại. Cố gắng nhìn lại, không phải Diệp Viễn thì là ai?

“Diệp Viễn, ngươi… ngươi không hề gì sao?”

Lúc này đầu Tư Nhân đau như muốn nứt ra, trong cơ thể giống như có một cỗ khí đang phồng lên không ngừng, cả người đều sắp nổ tung. Nhưng khi nhìn dáng vẻ của Diệp Viễn lại thấy không hề bị một chút tổn hại gì.

Diệp Viễn cười nói: “Thủ đoạn nhỏ mà thôi, muốn để cho Diệp Viễn ta tiếp đạo, nào có dễ dàng như vậy?”

“Cái này… cái này đến cùng… là đang xảy ra chuyện gì?” Tư Nhân nhịn đau hỏi.

Ánh mắt Diệp Viễn sắc bén nhìn về phía U Sát, cười lạnh nói: "Ý cảnh Sát Lục của Tu La Tràng cũng chỉ là một màn lừa bịp duy trì liên tục ba vạn năm mà thôi. Mà những Tôn chủ các ngươi cũng chỉ là ký chủ để người khác gửi nuôi ý cảnh Sát Lục. Một khi nuôi dưỡng các ngươi chín mùi thì dĩ nhiên là muốn giết thịt rồi.”

Thiên hạ không có bữa cơm trưa miễn phí, không cần cảm ngộ mà vẫn có thể thu được ý cảnh Sát Lục, loại chuyện tiện nghi như thế làm sao có khả năng xảy ra?

Chỉ là việc Tu La Tràng làm quá mức bí mật, ngoại nhân một mực không biết được.

Nghe lời Diệp Viễn nói, Tư Nhân không khỏi lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

Một hồi công phu như thế khiến cho những gã sát tướng kia cứ bạo thể mà chết, ý cảnh Sát Lục thì lại hội tụ vào trong thân thể của U Sát.

Khí tức của U Sát càng ngày càng mạnh, nhưng mà Diệp Viễn biết đây cũng chỉ mới là món ăn khai vị mà thôi.

Những Tôn chủ kia mới là bữa tiệc lớn chân chính!

Ý cảnh Sát Lục trên người Tôn chủ đều là tám sao, thực lực của từng người đều cực kỳ cường hãn. Hấp thu Sát Lục của những Tôn chủ này thì sợ rằng thực lực của U Sát sẽ đạt được trình độ sâu không lường được.

“Phốc...”

Rốt cuộc một tên Ma Đế cũng không chịu nổi, thân thể trực tiếp bị nổ tung.

“A! Chết tiệt, thân thể của ta!”

Mấy tên Ma Đế kia làm sao cũng không ngờ, hắn vừa mới đạt được thân thể mà nhanh như vậy đã bị mất đi.

Nhưng mà Ma tộc thật sự vô cùng cường hãn, mặc dù không có thân thể thế nhưng bọn họ vẫn có thể hóa thành một đoàn ma ảnh.

“Phốc phốc phốc...”

Một cổ khí tức quỷ dị đang quanh quẩn trong thân thể của nhóm Ma Đế, cuối cùng từng người đều bị nổ tung.

Diệp Viễn liếc mắt nhìn Tư Nhân, cuối cùng lại thở dài nói: “Tư Nhân, nếu như ngươi tin tưởng ta thì mở rộng thần hồn của ngươi ra, bất luận ta làm cái gì ngươi cũng không được phản kháng. Một khi xảy ra chuyện rắc rối gì thì ngươi sẽ bị hồn phi phách tán!”

Lúc này, thân thể Tư Nhân giống như bị sưng phù, cả người mập lên một vòng lớn, cứ như là bị thổi phồng.

Rất hiển nhiên, nàng cũng không còn chống đỡ được bao lâu. Thực lực của nàng yếu nhất trong đám Tôn chủ. Khi thời điểm đến lượt các Tôn chủ thì khẳng định nàng sẽ phải hứng chịu.

Mặc dù dung nhan của Tư Nhân không phải dạng tuyệt thế khuynh thành, nhưng cũng mỹ nữ là khó gặp. Nhìn thấy cái dạng trạng thái này, thật khiến cho người ta thương tiếc không thôi.

Đương nhiên, sở dĩ Diệp Viễn lựa chọn cứu nàng không phải là vì thương hoa tiếc ngọc, mà là vì nhìn thấy nàng thuộc về loại có thể cứu vãn trong số những Tôn chủ kia.

Nghe thấy lời Diệp Viễn nói, trong ánh mắt tuyệt vọng của Tư Nhân cũng lộ ra một tia hy vọng, còn có… một ít kinh ngạc.

Toàn bộ Tu La Tràng đều là một cái âm mưu, mà đầu nguồn của cái âm mưu này chính là Quyết Sát Lệnh. Trên người Diệp Viễn cũng có Quyết Sát Lệnh, vì sao hắn lại không hề hấn chút nào?

Bí mật trên người của người kia thật sự quá nhiều.

Nghe theo lời của Diệp Viễn, Tư Nhân hoàn toàn mở rộng thần hồn lập tức có một cỗ hồn lực ấm áp chảy vào, nàng liền phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái.

Diệp Viễn thăm dò thần hồn của Tư Nhân theo cách quen thuộc, bắt đầu tìm kiếm.

Loại chuyện thăm dò vào thần hồn người khác như thế này là vô cùng hung hiểm đối với những võ giả khác. Làm không tốt một cái sẽ tạo thành tổn thương thần hồn không thể chữa trị.

Một khi suy giảm liên quan đến thần hồn, nhẹ thì thực lực tổn hại lớn, nặng thì trở thành kẻ ngu ngốc, thậm chí trực tiếp tử vong.

Thế nhưng trên tạo nghệ thần hồn của Diệp Viễn thì có thể nói là cao cấp nhất toàn bộ Thần Vực. Hồn lực của hắn dễ dàng du đãng bên trong thần hồn của Tư Nhân, dường như đang tìm kiếm cái gì đó.

Chỉ một lúc sau, một cái mầm mống màu đen xuất hiện trước mặt Diệp Viễn.

Viên mầm mống kia đã nảy mầm đang bắt đầu sinh trưởng! Cái mầm mống màu đen này chính là đầu sỏ gây nên tất cả!

Lúc trước thời điểm Diệp Viễn dung hợp Quyết Sát Lệnh thì cái mầm mống màu đen này cũng cố gắng cấy trồng trong thần hồn của bản thân, nhưng mà đã bị Diệp Viễn lặng yên gạt bỏ không một tiếng động.

Thủ đoạn của Diệp Viễn cực kỳ kín đáo, ngay cả U Sát cũng không có khả năng phát hiện một chút manh mối nào.

Dường như phát hiện ra Diệp Viễn, viên mầm mống kia giống như bị dọa cho phát sợ, đột nhiên phát ra một đạo công kích về phía Diệp Viễn.

Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, hồn lực rung động trừ khử đạo công kích này trong vô hình.

Cảm nhận được Diệp Viễn vướng tay chân, viên mầm mống kia lại biến ảo thành hình người. Bộ dáng kia lại giống U Sát như đúc.

“Tiểu tử, bản tọa khuyên ngươi đừng có xen vào việc của người khác! Bằng không, nữ nhân này sẽ bị hồn phi phách tán!” U Sát mở miệng cảnh cáo nói.

Hồn lực của Diệp Viễn cũng ngưng đọng biến ảo thành hình người, cười lạnh nói: "Chỉ là một đạo thần niệm phân thân mà cũng dám uy hiếp Diệp gia ngươi? Muốn diệt thần hồn của nàng thì đại khái ngươi có thể thử một chút xem!”

“Hừ! Ngươi đã muốn cá chết lưới rách, vậy thì bản tọa sẽ thành toàn cho ngươi!”

U Sát hừ lạnh một tiếng, cái thân thể biến ảo kia phát ra hồn lực cực mạnh, muốn hủy diệt cái thần niệm phân thân này để đồng quy vu tận cùng với Tư Nhân!

Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, hai tay nhanh như thiểm điện đánh ra hơn trăm pháp quyết, một cỗ lực lượng nhu hòa bọc lấy cái thần niệm phân thân này lại.

Mặc cho hắn có nổ mạnh như thế nào cũng không có cách tổn hại tới Tư Nhân một chút nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK