CÓ điêu trận chiến đâu tiên Diệp Viễn đánh bay đối thủ sạch sẽ gọn gàng, mọi người cũng đã phát hiện ra cảnh giới của hắn lại tăng lên rất nhiều sau một đêm.
Ngoài sự thán phục, thật ra thì đại đa số vẫn rất không xem trọng Diệp Viễn.
Diệp Viễn chiến đấu vượt cấp vô cùng lợi hại, nhưng thực lực của Nạp Lan Sơ tuyệt đối cũng không phải là thứ có thể đánh đồng với những người khác.
Hàn Phong từng thừa nhận qua, cho dù hắn đã cảm ngộ chân ý vô thượng cũng không phải đối thủ của Nạp Lan Sơ
Thực lực của Nạp Lan Sơ, chỉ cần nhìn là biết.
Tuy rằng bên ngoài tranh luận không ngừng nghỉ nhưng người trong cuộc dường như bình tĩnh hết sức.
Nạp Lan Sơ chỉ dùng một chiêu đã đánh đối thủ rớt khỏi lôi đài, một tràng tiếng khen ngợi phía dưới vang lên.
Trở lại khu nghỉ ngơi, Nạp Lan sơ ngồi bên cạnh một người trẻ tuổi.
Người trẻ tuổi này lớn hơn một chút so với Nạp Lan Sơ, người quen biết hắn ta đều biết đây là Nạp Lan Hồng, một trong bảy thánh tử, cũng là đường ca của Nạp Lan Sơ.
“Hình như hôm nay đệ đặc biệt hăng hái nha! Xem ra thì thiếu niên tên Diệp Viễn kia đem đến cho đệ áp lực không nhỏ nhỉ.” Nạp Lan Sơ vừa ngồi xuống, Nạp Lan Hồng liền cười nói.
Nạp Lan sơ mỉm cười:” Lâu như vậy rồi chưa có đụng phải đối thủ nào làm đệ nhiệt huyết sôi trào như vậy cả!”
“Mặc dù hắn lĩnh ngộ chân ý vô thượng, nhưng dù sao cũng chỉ là một võ giả Thần Du cảnh, chẳng lẽ dựa vào thực lực của đệ mà đối phó một tên Thần Du Cảnh cũng không có nắm chắc?”
“Đệ biết rất rõ thực lực của Hàn Phong, hắn có thế làm đệ xuất ra năm thành thực lực! Vậy mà tên Diệp Viễn này lại có thể dẫn dắt hắn cảm ngộ chân ý vô thượng, ít nhất thực lực cũng là tầng thứ ba. Đối thủ như vậy làm sao không làm đệ cảm thấy hưng phấn được chứ?”
Mặc dù ngoài mặt Nạp Lan Sơ hết sức bình tĩnh, nhưng Nạp Lan Hồng lại có thể cảm nhận được rõ rệt hưng phấn sâu trong nội tâm hắn đang dâng trào.
Nạp Lan Hồng hơi kinh ngạc, tư chất đường đệ của hắn thậm chí còn trên cả hắn, dường như là cho đến bây giờ vẫn chưa có đối thủ có thể để Nạp Lan Sơ hưng phấn như vậy.
Vậy mà tên Diệp Viễn này lại có thể làm cho Nạp Lan Sơ sinh ra hứng thú nồng nặc.
Hơn nữa lời nói của Nạp Lan Sơ đã làm cho Nạp Lan Hồng kinh ngạc không thôi.
Chân ý vô thượng tầng thứ ba, đây đúng là vô cùng phi thường.
Thánh địa Xích Hà, từ trước đến nay chưa hề xuất hiện qua thiên tài cảm ngộ chân ý vô thượng tầng thứ ba.
Dù cho tư chất mạnh nhất như Nạp Lan Sơ cũng chỉ cảm ngộ đến tầng thứ hai mà thôi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng cuộc chiến đỉnh cao nhận được rất nhiều sự chú ý đã bắt đầu!
Diệp Viễn và Nạp Lan Sơ lên đài, dưới đài vang lên từng tràng tiếng reo hò.
Nhưng cả hai người trong cuộc đều tai không nghe mắt không thấy.
“Ngươi dùng Tinh Nguyệt Kiếm đi, ta muốn chiến đấu với trạng thái tốt nhất của ngươi!”
Ngoài dự liệu của Diệp Viễn, Nạp Lan Sơ vừa lên đài lại đưa ra yêu cầu như thế.
Diệp Viễn sững sờ, chợt lắc đầu cười nói: “Dùng Tinh Nguyệt Kiếm thì ngươi không thắng được ta.”
Lần này đến phiên Nạp Lan Sơ sững sờ, đây là lần đầu tiên hắn đụng phải một tên có thể đứng trước mặt hắn cuồng vọng như vậy.
Nhưng Nạp Lan Sơ cảm nhận được, Diệp Viễn không hề có ý giả bộ trước mặt hắn, mà là người thiếu niên đang đứng trước mặt hắn thật sự có thực lực này.
Dường như Diệp Viễn chỉ là đang trần thuật một sự thật, chứ không phải cố ý đùa giỡn ở trước mặt hắn.
Thật sự Diệp Viễn chính là đang nói rõ sự thật, không người nào có thể lý giải được Tinh Nguyệt Kiếm có bao nhiêu ý vị đối với hắn.
Tinh Nguyệt Kiếm không chỉ đơn giản là tăng thêm thực lực cho Diệp Viễn như vậy.
Nạp Lan Sơ nhíu mày một cái, nói: “Khó trách ngươi không tiếc tiêu tốn một tỷ địa nguyên tinh cũng phải lấy cho được Tinh Nguyệt Kiếm. Xem ra đối với ngươi mà nói, đúng là Tinh Nguyệt Kiếm có ý nghĩa phi phàm.”