Long Đường đã từng dự trù qua, muốn luyện thành nhị trọng lãng, ít nhất hắn phải hao phí thời gian ba tháng!
Diệp Viễn này có phải ià người không?
Long Đường một bên tuy chưa có nói chuyện, nhưng sự khiếp sợ trong nội tâm không kém hơn Tả Bất Quy chút nào.
Trong vòng ba ngày luyện thành nhị trọng lãng, đây căn bán là việc mà hắn không dám tưởng tượng!
Trên người cúa Diệp Viền rốt cuộc xảy ra chuyện gì, khiến hắn trở nên mạnh như vậy?
Roi hình là biện pháp trừng phạt thường dùng đối với các học viên.
Roi hình này đương nhiên không giống với roi hình bình thường, dùng một món hạ phấm linh khí thi hành hình phạt, mỗi một roi đều làm phân tán nguyên lực hộ thể của học viên, đau tận xương cốt.
Học viên bình thường khi phạm sai lầm sẽ lãnh ước chừng ba mươi đến năm mươi roi, sau khi đánh xong về cơ bản là phải nằm trẽn giường mười ngày.
Vạn Uyên chịu trên một trăm roi, thế nào cũng phải hai mươi ngày không đi lại được.
Vạn Uyên cũng biết đã vấp phải sự phẩn nộ cúa mọi người, nhưng không dám mạnh miệng với Hô Diên Dũng, hung hăng liếc mắt nhìn Diệp Viễn nói: “Chúng ta đi, một lúc sẽ vào nhặt xác cho ngươi đấy!”
Diệp Viễn không yếu thế chút nào, lớn tiếng nói: “Đa tạ, có điều hay là cho cẩu nhà ngươi nhặt xác đi. Không tiễn.”
Nói xong, Diệp Viễn vẳy tay kéo thù hận, tiễn Vạn Uyên rời sân.
Nếu không phải cuộc chiến sinh tử, Vạn Uyên hận không thể lập tức đi xuống đánh chết Diệp Viễn.
Vạn Uyên rời đi, Hô Diên Dũng nghiêm nghị tuyên bố: “Cuộc chiến sinh tử tiếp tục!”
Lúc này Phí Thanh Bình đã phục hồi tinh thần lại, ánh mát oán độc đó có vẻ như muốn đánh chết Diệp Viễn.
“Diệp Viễn – tên tiếu nhân hèn hạ này, lại dùng phương pháp hèn hạ như vậy đánh lén ta!” Phí Thanh Bình cắn răng nghiến lợi nói.
Diệp Viễn nhìn bộ dạng ngu ngốc cúa hắn nói: “Này, là tự ngươi nói nhường ta ba chiêu, bây giờ lại tới trách ta hèn hạ, ngươi thật sự biến thành đầu heo rồi sao?”
‘Tiểu tạp chủng, ngươi nhất định phải chết!” Phí Thanh Bình vô cùng phẳn nộ, thốt lên máng.
Tiếng nói vừa dứt, trong nháy mắt thân hình Diệp Viễn lại xuất hiện ở trước mặt hắn.
“Ầm!1
Phí Thanh Bình lại một lần nữa bay ra ngoài.
Lần này, mọi người trẽn khán đài cuối cùng cũng phát hiện ra chỗ không bình thường.
Nếu nói, Phí Thanh Bình trước đây nhiều lần bị đánh bay ra là bới vì ngay từ đầu đã khinh địch, nhưng mà hiện tại thì sao đây?
Phí Thanh Bình cùng Diệp Viễn giằng co, trong cơn thịnh nộ không thể nào không có sự chuẩn bị, nhưng vẫn bị Diệp Viễn dùng một chưởng đánh bay.
Nhãn lực tốt đều sẽ phát hiện ra, lần này Phí Thanh Bình đã chuấn bị phản kích, nhưng hắn vần chậm nửa nhịp.
“Chuyện này… Thuấn Thiếm có thế nhanh như vậy sao?” Tả Bất Quy cảm thấy hôm nay có quá nhiều chuyện đi quá xa so với tướng tượng cúa hắn.
Long Đường nhìn hắn một cái, nói: “Xem ra chúng ta đều nhìn lầm người rồi, Thuấn Thiểm của Diệp Viễn đã đạt tới cấp độ viên mãn.”
Tả Bất Quy hít một hơi lãnh khí:
“Cấp… cấp viên mãn… Thuấn Thiểm ngươi cũng biết chứ ?”
Long Đường dường như hiểu ý của Tả Bất Quy, gật đầu nói: “Từ đầu đến cuối ta không tìm được cơ hội bước vào cấp độ viên mãn.”
Tả Bất Quy lấm bấm nói: “Diệp Viễn này… Thật là một yêu nghiệt nhỉ! Xem ra sau này chúng ta lại có thêm một đối thủ đáng gờm rồi!”
Nghe Tả Bất Quỵ nói, trên mặt Long Đường cũng không xuất hiện ý phản đối, ngược lại chiến ý sôi sục.
“Nếu như hắn có thể hùng dũng mà nói, trái lại là một đối thủ không tệ.” Long Đường khí phách hiên ngang trước sau như một, giống như là cô đơn rất lâu trong học viện Đan Võ rồi.
Tả Bất Quy liếc mắt nói: “Ngươi quả nhiên là một tên biến thái! Mặc dù không biết trẽn người Diệp Viền này đã xảy ra chuyện gì, nhưng đối với ngươi mà nói sợ rằng không có bất kì uy hiếp gì, chung quy lại cảnh giới của ngươi cao hơn hắn quá nhiều.”
“Sợ rằng chưa chắc là như thế! Chẳng lẽ bây giờ ngươi còn tin việc Diệp Viễn một lúc thăng hai cấp, là kết quá do phụ thân hắn đốt cháy giai đoạn sao?”
Tả Bất Quy lắc đầu nói: “Mặc dù không biết hân làm sao mà làm được, nhưng hắn tuyệt đối không phải loại Nguyên Khí tầng ba căn cơ hư phù đó!