Một trăm năm đã trôi qua trong nháy mắt, vào một ngày, Diệp Viễn từ từ mở mắt, ánh mắt vô cùng sâu xa.
Thần hồn đã quay về vị trí cũ, Diệp Viễn nhận ra cảm giác bành trướng lên ở bên trong cơ thể, nhất định là muốn đột phá.
Suy nghĩ vừa mới dao động, vô số Thần Nguyên Thạch trung phẩm đã xuất hiện bên cạnh Diệp Viễn.
Diệp Viễn không chút do dự bắt đầu điên cuồng tiếp nhận Thần Nguyên.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, rốt cuộc chỉ trong một lần Diệp Viễn cũng đã đạt tới Thần Văn Tầng bảy!”
“Đạo cảnh đã viên mãn rồi! Không biết khi nào thì có thể bước vào Tổ Cảnh hư ảo mờ mịt kia nhỉ!” Diệp Viễn xúc động nói.
Truyền thừa do đại tế tư thánh tổ để lại làm cho Diệp Viễn nhận thức rõ ràng về cảnh giới đan đạo.
Trước đạo cảnh là sơ cảnh, không thấu hiểu sâu sắc là đạo vô minh, mới biết về đan đạo là sơ cảnh.
Luyện dược sư của sơ cảnh luyện đan bằng kinh nghiệm, không tìm ra cách thích hợp, cho nên khó mà chế tạo ra đan dược chất lượng cao.
Sau sơ cảnh chính là đạo cảnh, luyện dược sư của đạo cảnh đã hiểu ra đại đạo, luyện đan muốn gì được nấy, chế tạo ra thần phẩm thần đan cũng là muốn gì được nấy.
Diệp Viễn tự huy động đại đạo thiên âm và vào nơi này.
Hôm nay, sau trăm năm ngộ đạo, hắn ta cũng chế tạo ra Ngự Hồn Dung Đạo đan cho thấy cảm ngộ về thần hồn cùng đan đạo của hắn ta ngày càng uyên thâm. Rốt cuộc đạo cảnh của hắn ta cũng đạt tới cảnh giới viên mãn.
Đúng như Diệp Viễn đoán, sự lĩnh ngộ về Ngự Hồn Dung Đạo đan này làm cho hắn ta thấu hiểu sâu sắc hơn về đan đạo.
Hôm nay, mặc dù hắn ta vẫn dừng lại ở giai đoạn suy ngẫm nhưng hắn ta cũng có được lợi ích rất lớn.
Dựa theo truyền thừa đại tế tư thánh tổ để lại, còn có cảnh giới cao hơn đạo cảnh là tổ cảnh.
Dược Tổ và đại tế tư thánh tổ ở trong cảnh giới này.
Tổ cảnh là một cảnh giới rất dài. Người đạt tới tổ cảnh không chỉ có hai người bọn họ, mà một vài Vô Thượng Thiên Đế cũng có thể đạt tới cảnh giới này, nhưng hiển nhiên là hai người này đi xa hơn.
Đạo cảnh của Diệp Viễn là viên mãn, cách tổ cảnh một bước, nhưng một bước này thật quá khó khăn.
Số luyện dược sư có thể đạt tới đạo cảnh viên mãn là đếm được trên đầu ngón tay, phần lớn họ là mấy nhân vật lợi hại trong Thất Tinh, Bát Tinh.
Người đạt tới tổ cảnh càng thêm hiếm hoi.
Đạo cảnh hôm nay của Diệp Viễn là viên mãn. Có thể nói, về chuyện lĩnh ngộ đan đạo, hắn ta đã vượt qua luyện dược sư của Thông Thiên Giới hơn chín mươi phần trăm.
Mà hắn ta của hôm nay mới chỉ đạt cấp năm mà thôi.
Hơn mười năm sau, Thiên Ưng đã xảy ra những chuyện long trời lở đất.
Hơn mười năm sau, một nhóm cường giả Thiên Thần lớn xuất hiện, người đạt cảnh giới Thần Quân nhiều không kể xiết, thực lực tổng thể của Thiên Ưng tăng mạnh.
Quan trọng nhất là Hoàng thành Thiên Ưng đã trở thành một thánh địa đan đạo nhỏ.
Hôm nay, luyện dược sư chạy tới và hy vọng được gia nhập vào Đan Tháp của hắn ta nhiều không đếm xuể.
Đan Tháp cũng đã xây dựng một tiêu chuẩn đánh giá khắt khe để tuyển chọn nhân tài.
Diệp Viễn xuất quan, tiểu Đồng cùng Bảo Trư đã chờ hắn ở bên ngoài từ sớm.
Bảo Trư thấy Diệp Viễn thì bay "Vèo" tới, trực tiếp chui vào trong ngực Diệp Viễn, ý lấy lòng hết sức rõ ràng.
"Ủn ỉn, ụt ịt, éc éc..."
Có vẻ Bảo Trư phát hiện ra Diệp Viễn khác thường nên kêu vô cùng vui sướng.
Tiểu Đồng cũng có cảm giác, ánh mắt lóe lên vẻ kinh dị, lão ta nói: "Lòng như mây trắng, lúc nào cũng thanh thản, tình nghĩa như nước chảy, ngươi... Đạo cảnh viên mãn?"
Đạo cảnh viên mãn là một cảnh giới bí ẩn và huyền bí, cực kỳ ít người có thể chạm tới cảnh giới viên mãn.