Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tử Hồn Môn?” Bạch Thần nhướng mày, hiển nhiên chưa từng nghe qua cái tên này.

Mà phía dưới, trong nháy mắt sắc mặt Lãnh Thu Linh trở nên trắng bệch.

“Bạch Thần, Tử Hồn Môn này ở Thông Thiên Giới tiếng xấu vang rền, gian dâm cướp bóc, phóng hỏa giết người, không chuyện xấu nào không làm. Võ giả bình thường gặp phải, nghe tin đã sợ mất mật. Tử Hồn Môn này vô cùng thần bí, những nơi bọn họ đi qua, giống như châu chấu, sinh linh đồ thán.”

Lãnh Thu Linh truyền âm khiến Bạch Thần biến sắc.

“Ha ha, xem ra trong thành này cũng có người có kiến thức, ngươi đã biết Tử Hồn Môn ta không dễ chọc. Nhanh gọi Diệp Viễn ra, nếu không đừng trách ta không khách khí.” Hắc y nhân nói.

“Sư tôn đã bế quan mấy năm, không thể nào gặp ngươi. Nếu như ngươi muốn cầu đan, qua mấy ngày nữa trở lại đi.” Sắc mặt Bạch Thần hơi trầm xuống nói.

Hắc y nhân cười lạnh một tiếng, nói: “Tử Hồn Môn ta muốn gặp người, thì cho dù hắn ở trong quan tài, cũng phải đi ra!”

Bộ dáng kia, vô cùng kiêu ngạo, căn bản không để Chân Thần Cảnh Bạch Thần vào mắt.

Bạch Thần nhướng mày, giọng nói cũng lạnh xuống, nói: “Quấy nhiễu người bế quan, như giết cha mẹ người khác! Các hạ, không khỏi quá bá đạo đi!”

Hắc y nhân khinh thường nói: “Giết cha mẹ người khác, Mặc Khanh ta đã làm không biết bao nhiêu lần rồi! Lại giết thêm một lần nữa, thì thế nào? Nếu như hắn đã không ra, vậy thì ta sẽ giết đến khi hắn ra mới thôi, liền bắt đầu từ ngươi đi!”

Dứt lời, Mặc Khanh thả ra khí thế, đột nhiên sức mạnh thế giới Chân Thần Cảnh bộc phát, khí đen bao quanh lượn lờ, cho người ta một loại cảm giác chấn động lòng người.

“Đỉnh phong Chân Thần tầng một!” Bạch Thần biến sắc, kinh hô.

Thời gian hắn đột phá Chân Thần Cảnh chưa tới mười năm, cũng chỉ miễn cưỡng ổn định được cảnh giới.

Đối phó với Mặc Khanh này, hiển nhiên có chút cố sức.

Chênh lệch mỗi một cảnh giới nhỏ trong Chân Thần Cảnh, lớn hơn rất nhiều so với Thiên Thần Cảnh.

Cho dù chỉ là một cảnh giới nhỏ, chênh lệch cũng sẽ rất lớn.

“Chậc chậc, chỉ dựa vào tên mới vào Chân Thần Cảnh như ngươi mà cũng dám làm địch với ta? Ngũ Quỷ Thông Môn!”

Hai tay Mặc Khanh mở ra, năm cái đầu lâu từ trong tay áo hắn bay ra, hóa thành năm đạo ánh sáng bay về phía Bạch Thần.

Sắc mặt Bạch Thần trầm xuống, đột nhiên, một thanh trường thương xuất hiện trong tay.

Trường thương này là lúc ở đại đế đô Kim Hoán Diệp Viễn đã bỏ một cái giá rất lớn để mua được một kiện Chân Thần Huyền Bảo trung cấp cho hắn.

Một thương trong tay, khí thế cả người Bạch Thần đột nhiên bạo phát.

Năm đầu lầu phát ra âÂm thanh nức nở, quanh quẩn bên tai Bạch Thần.

Trong lòng Bạch Thần cả kinh, vội vã vận chuyển thần nguyên muốn ngăn cản âÂm thanh này tấn công trực tiếp vào thần hồn.

Nhưng mà, âÂm thanh năm cái đầu lâu này phát ra, giống như là có ma lực, khiến hắn không thể nào tập trung tinh thần.

Bạch Thần không cam lòng khoanh tay chịu chết, mũi thương chấn động, đột nhiên sinh ra sức mạnh thế giới.

Nhất thời, âÂm thanh của đầu lâu kia tiêu giảm đi rất nhiều.

Đinh đinh đinh…

Thương múa như gió, Bạch Thần vung một thương kín không kẽ hở, không cho năm cái đầu lâu kia nửa điểm cơ hội.

Mặc Khanh hừ lạnh một tiếng, nói: “Tiểu tử, ỷ vào vũ khí sắc bén thì có gì tài ba! Nếu ngươi đã muốn tìm chết vậy thì ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!”

Dứt lời, pháp quyết trong tay hắn biến đổi, năm cái đầu lâu lại nhao nhao há miệng, phun ra từng luồng máu về phía Bạch Thần.

Sắc mặt Bạch Thần đại biến, nhất thời cảm thấy thương pháp của mình như rơi vào bên trong vũng bùn.

Vù vù vù...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK